Editor: Chi Misaki
Chuyện hôn lễ cũng đang trong quá trình khẩntrương xử lý, nhưng cái này căn bản cũng không nằm trong việc mà TiếuNhiễm phải lo lắng. Chu Cầm cùng Cố Tương hai người ôm lấy tất cả mọiviệc vào người, Tiếu Nhiễm chỉ cần an tĩnh ở một bên chờ làm cô dâu đợigả là được.Mọi chuyện trong trường học cũng rất yên bình.
Ba của hạ Minh Minh sau khi phục chức liền nhận một cái cảnh cáo rõràng, cho nên cô ta tuy không phục, rất hận Tiếu Nhiễm, nhưng tạm thờicòn không dám lỗ mãng.
Cố Mạc trong khoảng thời gian này cũng không có rời thành phố A.
Thân thể ba càng ngày càng tốt, dưới sự trợ giúp của Cố Mạc, tình hình công ty cũng dần dần đi vào ổn định.
Tiếu Nhiễm cảm thấy cuộc đời này cô cũng không còn gì phải cầu nữa, chỉ cần như vậy là đủ rồi.
Cố Mạc ngồi trên ghế sofa trong phòng khách, do dự hồi lâu mới mở miệng: “Bé con.”
Nằm ở trên đùi Cố Mạc Tiếu Nhiễm tùy ý lên tiếng: “Uh`m?”
”Anh muốn đi một chuyến tới thành phố B, khả năng phải đến một tuần.” Cố Mạc vất tạp chí lên trên bàn, giọng nói trầm thấp vang lên.
”A? Lại muốn đi?” Tiếu Nhiễm lập tức ngồi xuống, u oán nhìn Cố Mạc.
”Chỉ một tuần thôi, hẳn sẽ không chậm trễ hôn lễ. Thành phố B có mộtsố việc tất phải tự anh xử lý.” Cố Mạc ôm Tiếu Nhiễm vào trong ngực,thành thật nói. Nếu không phải thành phố B có chuyện anh không thể mượntay người khác được, thì anh cũng không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239027/chuong-486.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.