Editor: Xẩm Xẩm
“Không phải dì muốn nhúng tay vào.” Dương Nguyệt Quyên xấu hổ nói: “Dì sợ ba con mệt.”
“Về sau ba sẽ chú ý nghỉ ngơi. Mọi người đừng lo lắng nữa, Nguyệt Quyên, Tiếu Nhiễm trở về, em làm mấy món nó thích ăn đi.” Tiếu Bằng Trình lạnh lùng nói với Dương nguyệt Quyên.
Con gái không dễ gì mới bớt thì giờ về thăm ông, ông cũng không muốn có người quấy rầy cơ hội được ở chung với con của mình.
Dương Nguyệt Quyên hậm hực hờn dỗi rời đi.
Sau khi bà ta rời đi, Tiếu Nhiễm đau lòng cầm tay ba, nói: “Ba, vừa rồi ba nói gì thì phải nhớ. Con không hy vọng ba lại không để ý đến sức khỏe của mình nữa. Công ty phá sản con cũng không để ý, con chỉ quan tâm đến sức khỏe của ba. Nếu ba có chuyện gì, ngay cả nhà mẹ đẻ con cũng không có!”
“Được, ba đồng ý với con!” Tiếu Bằng Trình cảm động ẩm ướt hốc mắt: “Ba sẽ cố gắng sống đến 100 tuổi.”
Tiếu Nhiễm khí phách nói: “100 tuổi cũng không được, ba phải sống lâu hơn con!”
“Được!”
Tiếu Bằng Trình ôm Tiếu Nhiễm vào trong ngực.
....
Cố Mạc ngồi trên máy bay, cúi đầu nhìn ảnh chụp, trong mắt nhàn nhạt dịu dàng.
Đây là anh thừa dịp tối hôm qua khi Tiếu Nhiễm ngủ say chụp lại. Lúc cô ngủ rất không thành thật, nằm úp sấp ở trên giường giống như con mèo nhỏ, chăn bị đá đến tận cuối giường, một nửa chăn rớt xuống đất. nhưng tư thế ngủ của cô lười biếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239003/chuong-497.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.