Editor: Chi Misaki
"Hôm nay cái gì ba cũng nghe theo tâm can bảo bối hết. Con cũng đi ngủ sớm một chút." Tiếu Bằng Trình uất ức nói.
Tiếu Nhiễm khoát tay, tiện trở lại phòng mình.
"Bằng Trình, tôi biết Tiểu Nhiễm về nhà một chuyến thật không dễ dàng, nhưng ông cũng không thể nặng bên này nhẹ bên kia! Đều là con gái ông, Tiểu Lạc thì có gì không tốt, ông cũng không nên đối xử với con bé như vậy. Ông không thể coi nó như không có được!" Sau khi Tiếu Nhiễm rời đi, Dương Nguyệt Quyên bắt đầu bênh vực con gái mình.
"Mệt mỏi. Đi ngủ đi!" Tiếu Bằng Trình nhấc chăn lên, áo ngủ cũng chưa cởi liền nằm xuống.
"Tiểu Lạc vì pha cà phê cho ông mà đầu ngón tay cũng bị bỏng, Tiểu Nhiễm chỉ cần một câu trách cứ liền đem công lao của con bé đổ hết xuống sông xuống biển." Dương Nguyệt Quyên ủy khuất nói."Đều là con gái của ông, sao ông có thể bất công như thế?"
"Bà có phiền hay không?" Tiếu Bằng Trình căm tức trừng mắt nhìn Dương Nguyệt Quyên một cái.
Dương Nguyệt Quyên đành phải ngậm miệng, cởi áo ngủ ra, nằm xuống bên cạnh Tiếu Bằng Trình.
Bà chỉ có thể quyết định một điều duy nhất đối với Tiếu bằng Trình đó là ở trên giường.
Lúc bà đang cố gắng dùng thủ đoạn để hấp dẫn Tiếu Bằng Trình, ông đột nhiên xốc chăng lên, đầu cũng không quay lại liền đi ra khỏi phòng.
"Bằng Trình, ông muốn đi đâu?" Dương Nguyệt Quyên để nửa thân trần, ngồi ở trên giường không cam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239000/chuong-500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.