Editor: Nhã Y Đình
Chơi cờ với ba đến muộn, cho đến khi Tiếu Nhiễm buồn ngủ không mở nổi mắt mới trở lại phòng mình. Vừa rửa mặt xong xuôi thì di động báo có tin nhắn. Cô mở lên xem, là tin nhắn của Cố Mạc.
“Ngủ chưa?”
“Chưa ạ! Đang chuẩn bị ạ, anh thì sao?” Tiếu Nhiễm lập tức trả lời lại.
“Đang nhớ em!” Cố Mạc trả lời ngắn gọn nhưng đầy tình cảm khiến cho Tiếu Nhiễm cảm động.
“Em cũng nhớ anh!” Tiếu Nhiễm còn gửi cho Cố Mạc một icon người bị thần Cupid bắn trúng. Trong đầu lại tưởng tượng ra dáng vẻ cười đáng ý của Cố Mạc.
“Hôm nay có chuyện gì vui không?” Có lẽ Cố Mạc quá nhàm chán nên thuận miệng hỏi một câu.
“Có ạ!” Tiếu Nhiễm vội vàng gật đầu, “Giờ cơm trưa, lúc Hạ Minh Minh đi mua cơm, đang cầm xuất cơm có canh trứng cà chua, định giả vờ không đứng vứng, định đổ lên người em. Em lại kịp thời giơ tay đỡ cô ta nên phần canh trứng cà chua đổ lên người cô ta. Hình ảnh đó thật đẹp, em không dám nhìn.”
“Cô ta còn chưa ngoan ngoãn sao?” Cố Mạc cau mày, ngón tay nhanh chóng gõ bàn phím.
“Chắc hẳn vẫn không cam lòng rồi!” Tiếu Nhiễm chu miệng lên.
Tại sao Hạ Minh Minh này lại không hiểu chuyện như vậy chứ?
“Không cần quan tâm đến cô ta! Cứ để anh giải quyết!” Cố Mạc lạnh lùng trả lời.
“Không cần! Một chút mánh khóe của cô ta em có thể xử lý được!” Tiếu Nhiễm vội vàng từ chối.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238978/chuong-511.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.