Editor: Nhã Y Đình
“Đều thương như nhau!” Tiếu Bằng Trình xoa đầu con gái, cười yêu chiều.
“Ba có con rể rồi là quên con gái luôn!” Tiếu Nhiễm bất mãn nhăn mũi.
“Ba thương Cố Mạc không phải là thương con sao? Nếu thằng bé không phải là chồng con thì đánh chết ba cũng chẳng thèm quan tâm đâu.” Tiếu Bằng Trình cười lớn.
“Dạ dạ! Ba nói gì cũng có lý!” Tiếu Nhiễm bất đắc dĩ phùng má.
Cố Mạc lặng lẽ nói thầm vào tai Tiếu Nhiễm: “Nhóc con, em hãy chấp nhận làm cô vợ nhỏ của nah đi. Ngay cả ba vợ cũng đứng về phía anh rồi!”
Tiếu Lạc thấy một cảnh như vậy, oán hận nghiến răng. Cô ta tỏ vè ngây thơ đáng yêu cười nói với Cố Mạc: “Anh rể, thể hiện ân ái sẽ nhanh chết đó. Hai người đừng thể hiện như vậy trước mặt mọi người nữa!”
“Ân ái sẽ nhanh chết sao? Tôi cũng muốn thử một chút, đây có phải là sự thật hay không?” Cố Mạc cầm lấy tay Tiếu Nhiễm, hôn lên mu bàn tay cô.
Tiếu Nhiễm đỏ mặt, rút tay về, chu miệng nói: “Cố Mạc, anh yêu em như vậy sao em có thể chết sớm được chứ? Hiện tại mỗi ngày em sống như một năm. Hi vọng anh có thể yêu em ít hơn!”
Cố Mạc cười rộng rãi, rồi uy hiếp: “Đêm nay sẽ cho em cảm giác một giây như một năm!”
Tiếu Nhiễm đỏ bừng mặt giống như nham thạch, hỏa thiêu tất cả.
Tiếu Bằng Trình cười rộ lên: “Được! Không cần sắc đẹp thì vẫn phải ăn cơm!”
Tiếu Lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238969/chuong-515.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.