Editor: Xẩm Xẩm
Chỉ nghe Tiếu Bằng Trình ở đầu dây bên kia thở ra một hơi.
“Cố Mạc, nói với cậu xong, không chừng vài người có thể chiếm được ưu đãi.”
“Cảm ơn ba vợ đã khích lệ. Con chưa từng so đo ích lợi với Tiếu Nhiễm bao giờ, cô ấy không cần phải như thế.” Cố Mạc không quan tâm hồi lại.
Tiếu Bằng TRình vừa lòng nở nụ cười một tiếng: “Vậy con cũng không nên so đo theo ba, ba tặng bảo bối của ba cho con, vậy mà con cũng chưa chịu nhượng bộ một ngày nào.
“Đây là vấn đề nguyên tắc.” Cố Mạc nhàn nhạt cười rộ lên: “Ba vợ không có chuyện gì nữa thì con xin rời đi. Tiếu Nhiễm tan học rồi.”
“Con khẩn trương đi đi.” Tiếu Bằng TRình cúp điện thoại.
Cố Mạc đứng lên, nắm chìa khóa xe trên bàn, chạy về hướng thang máy.
Trời càng lúc càng tối, tuy trường học là một nơi có trị an tương đối tốt, nhưng anh vẫn lo lắng.
Nhớ tới Hạ Minh, trong lòng anh liền có chút âm thầm đau buồn.
Tuy Hạ Minh đã chuyển trường, nhưng không có nghĩa là sẽ không có Hạ Minh thứ hai.
Khi anh chạy như bay đuổi đến trường học, xa xa nhìn thấy mấy nữ sinh đang vây quanh Tiếu Nhiễm, anh lập tức nhảy xuống xe, lo lắng chạy qua.
“Tiếu Nhiễm!” Cố Mạc lớn tiếng gọi cô.
Tiếu Nhiễm khoát tay với mọi người, cười ngọt ngào nói: “Cứ như vậy đi, ngày kết hôn mọi người đều phải tới đó!”
Vương Giai Tuệ nói: “Nhất định, cậu mau về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238924/chuong-537.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.