Editor: Quỷ Quỷ
Khi Tiếu Bằng Trình đặt bàn tay của Tiếu Nhiễm lên tay Cố Mạc, trong mắt có chút ẩm ướt:”Cố Mạc, từ trước đến nay qua bao nhiêu sóng gió. Ba hy vọng con có thể yêu thương trân trọng Tiểu Nhiễm.”
Cố Mạc nhẹ nhàng gật đầu một cái, liền đem bàn tay Tiếu Nhiễm đặt vào trong khuỷu tay mình.
Tiếu Bằng Trình lui xuống phía dưới, cảm động nhìn Mục sư đang đứng trước mặt Cố Mạc và Tiếu Nhiễm, lệ tràn mi.
“Mẹ, mới sáng sớm anh rể đã để mặc chị con rốt cuộc là vì sao vậy?” Tiếu Lạc dường như khó hiểu hỏi Dương Nguyệt Quyên đang ngồi bên cạnh.
“Làm sao mẹ biết được? Biết đâu do Cố Mạc bị đau bụng.” Dương Nguyệt Quyên cao ngạo nói.”Nếu cậu ta không muốn lấy Tiếu Nhiễm cũng sẽ không nói cho mẹ biết đâu.”
“Nếu không muốn lấy thì nói sớm đi, lại để lâu như vậy, đến lúc không có cách nào mới chạy đến đối phó với chúng ta?” Tiếu Lạc bất mãn bĩu môi, dường như đang bất bình thay cho Tiếu Nhiễm.
Lời nói của cô khiến cho khách khứa chú ý, bắt đầu bàn tán.
Tiếu Lạc nhếch môi, khinh thường hừ lạnh một tiếng.
Đây chính là điều mà cô mong chờ.
Nhà họ Cố vẫn giấu diếm việc Cố Mạc mất tích đến bây giờ, nếu cô không nói ra, ai cũng không biết tại sao lại như vậy. Miễn cưỡng có thể nghĩ ra hôn lễ bị lùi lại hai tiếng là vì kẹt xe trên đường.
“Hôm nay Tiếu Nhiễm, hai mẹ con bà cho tôi chút yên tĩnh đi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238871/chuong-564.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.