Tiếu Bằng Trình nhìn thấy cảm xúc của con gái hạ xuống, liền quan tâm tiến đến ôm cô: “Bảo bối, còn đang thương tâm vì Cố Mạc?”
“Không phải thương tâm, là tức giận!” Tiếu Nhiễm vỗ tay vào món đồ chơi, nghiến răng nghiến lợi nói.
Ngày hôm qua thiếu chút nữa cô đã mềm lòng, cho rằng anh thật sự yêu mình, kết quả sau khi anh rời khỏi nhà cô, lại đi tìm Ưng Mẫn.
Đây là yêu mà anh nói sao?
Cô sắp tức chết rồi.
Nếu như anh nhiệt tình giải thích, vì sao tối hôm qua không cố gắng, lại van xin cô?
Thái độ cho thấy trái tim của anh!
Anh đối với cô không có lấy một chút kiên nhẫn.
Cố Mạc như vậy còn muốn cầu xin tha thứ, cô chỉ có thể đưa anh hai chữ: “No way!”
“Cố Mạc lại tìm con rồi hả?” Tiếu Bằng Trình hỏi han. Ngày hôm qua không dám đem phong ba lần này làm thành một lần thử thách, Tiếu Nhiễm không nên tức giận như vậy. Nguyên nhân duy nhất là Cố Mạc lại liên hệ với cô, hơn nữa có thể đã làm gì đó chọc giận Tiếu Nhiễm.
“Không được nhắc đến anh ấy.” Tiếu Nhiễm đấm một quyền vào đồ chơi trong tay cho hả giận, giống như xem thứ đó chính là Cố Mạc.
“Xem ra Cố Mạc lại chọc bảo bối của ba nổi giận.” Tiếu Bằng Trình đau lòng ôm vai cô. Xem ra suy đoán của mình đúng rồi.
“Ba, về sau không được nói hai chữ “Cố Mạc này với con!” Tiếu Nhiễm đầy căm phẫn nói, giống như hai chữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238814/chuong-593.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.