“Anh không kiềm chế được.” Cố Mạc ngã ra phía sau, vừa xoa đùi vừa nói.
Tiếu Nhiễm nhịn đau khó chịu nói:”Đi ra ngoài! Em không cần anh!”
Cố Mạc quỳ đến bên giường, đau lòng giúp cô xoa huyệt thái dương, hối hận nói:”Nha đầu, anh biết anh sai rồi. Xin em cho anh một cơ hội.”
“Đã có tội…còn muốn….cơ hội gì?” Tiếu Nhiễm khó chịu hỏi.”Không mang anh ra ngoài chém đã là quá nhân nhượng rồi!”
“Sự việc lần này là hiểu lầm.” Cố Mạc nghiêm túc nhìn vào mắt Tiếu Nhiễm.
“Anh mặc quần áo đi rồi nói chuyện!” Tiếu Nhiễm nhìn thoáng qua Cố Mạc, nhắm mặt lại đỏ bừng mặt.
Bởi vì khăn tắm bị rơi xuống, hiện giờ toàn thân Cố Mạc đang không có cái gì che đậy.
“Vợ chồng nên gần gũi trong trạng thái này.” Cố Mạc cười mặt dày ôm Tiếu Nhiễm vào lòng.
“Ai cho anh đi lên? Xuống ngay!” Tiếu Nhiễm giận giữ, đầu lại bắt đầu mơ màng, so với ngồi tàu lượn siêu tốc còn khó chịu hơn. Lần đầu uống rượu mới biết hóa ra đồ có cồn không phải là đồ tốt.
Cố Mạc nắm chặt tay Tiếu Nhiễm, khàn khàn nói:”Cho anh 10 phút, để anh giải thích với em, em nghe xong hẵng quyết định tha thứ cho anh hay không.”
“1 phút…cũng quá nhiều!” Tiếu Nhiễm hừ mạnh một tiếng.
Anh đang muốn dùng mỹ nam kế dụ dỗ cô sao?
Đã làm cho cô chết tâm rồi có nói gì cũng vô ích!
“Sáng sớm hôm cưới anh nhận được điện thoại của bác gái, muốn anh đến đó….Anh không thể trơ mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238796/chuong-604.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.