Cố Mạc đứng một lúc, liền nhìn thấy Tiếu Bằng Trình ngồi ở trong phòng khách, anh lập tức gọi: “Ba.”
Tiếu Bằng Trình lạnh mặt nói: “Anh đừng gọi tôi là ba, tôi không chịu nổi.”
“Ba, con biết ba còn đang nổi giận vì chuyện ở tiệc cưới. Con đã giải thích với Tiếu Nhiễm rồi, hi vọng ba cho con cơ hội bù lại. Con nguyện ý tiếp nhận sự trừng phạt của ba, nhưng là hôn thân không thể hủy bỏ. Tiếu Nhiễm là vợ, cả đời đều là vợ con. Con sẽ cố gắng cưng chiều cô ấy.” Cố Mạc thành khẩn nói.
Nếu anh muốn sống cùng Tiếu Nhiễm đến hết nửa đời sau, thì phải để ân oán này qua đi, phải quên đi. Tiếu Nhiễm là vợ của anh, ba cô chính là trưởng bối của anh. Tiếng hô ba này của anh không hề trái lương tâm.
“Nếu không phải nhìn thấy Tiếu Nhiễm thống khổ như vậy, anh quỳ ở trước mặt tôi tôi cũng không tha thứ cho anh. Hi vọng anh có thể nhớ kỹ lời hôm nay, chiều chuộng chăm sóc Tiếu Nhiễm cho tốt. nếu anh không thực hiện được, tôi sẽ đưa Tiếu Nhiễm đến một nơi mà anh mãi mãi không thể tìm thấy.” Tiếu Bằng Trình uy hiếp nói.
Cố Mạc không bối rối, chỉ kiên định: “Ba yên tâm, con sẽ không để cho việc đó xảy ra.”
“Anh muốn đi đâu?” Tiếu Bằng TRình cau mày nói.
Anh giải thích với Tiếu Nhiễm xong liền rời đi, tới cùng thì đã có chuyện quan trọng gì ràng buộc anh? Quan trọng hơn cả chuyện kết hôn, quan trọng hơn cả Tiếu Nhiễm.
“Con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238784/chuong-607.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.