"Đúng vậy, Cố tổng rất thương bạn!" Vương Giai Tuệ dùng sức gật đầu.
"Nhưng mà cũng vô ích! Vô ích thôi!" Tiếu Nhiễm nằm úp sấp lên mặt bàn, vùi mặt vào cánh tay. Giọng nói của cô khiến người khác có cảm giác cực kỳ tuyệt vọng. Ninh Hạo và Vương Giai Tuệ cũng đau lòng vì cô.
"Tiếu Nhiễm, nhất định bạn và Cố tổng có hiểu lầm gì đó thôi!" Vương Giai Tuệ lo lắng vỗ lưng Tiếu Nhiễm, "Mình gọi điện cho anh ấy qua đây được không? Để hai người nói chuyện thẳng thắn!"
"Ý kiến của Giai Tuệ không tồi!" Ninh Hạo đồng ý nhìn Vương Giai Tuệ một cái.
"Mình muốn về nhà!" Tiếu Nhiễm ngẩng đầu, ánh mắt mông lung.
"Được!" Ninh Hạo đồng ý. "Mình và Giai Tuệ đưa bạn về nhà! Nhưng bạn phải hứa với mình là không được nghĩ linh tinh!"
"Tại sao bạn lại phiền phức như vậy chứ? Mình là người hay suy nghĩ linh tinh sao?" Tiếu Nhiễm đứng lên, cố giả vờ cười vui vẻ, dùng sức vỗ bả vai Ninh Hạo.
"Đi thôi!" Ninh Hạo nhặt áo khoác ở ghế sô pha khoác cho Tiếu Nhiễm, rồi nắm tay cô ra ngoài.
Vương Giai Tuệ đi theo sau hai người rời khỏi quán cà phê.
——
Tiếu Nhiễm về đến nhà, nhìn thấy Tiếu Bằng Trình đang ngồi trên ghế sô pha, mệt mỏi chào một tiếng rồi đi lên lầu.
"Sao vậy?" Tiếu Bằng Trình vội vàng đi qua đón, quan tâm giữ bả vai Tiếu Nhiễm, khi thấy hai mắt cô sưng đỏ, lo lắng hỏi: "Cố Mạc bắt nạt con sao?"
"Anh ấy dám bắt nạt con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238762/chuong-619.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.