Cố Nhiên đẩy cửa phòng bệnh ra, nhìn thấy anh đang ôm Tiếu Nhiễm nằm ở trên giường bệnh. Anh lập tức dừng bước lại, muốn xoay người rời đi, để cho hai người bọn họ có thể ấm áp riêng tư.
“Cớ gì phải thế? Anh cứ đảm nhiệm vai trò vị hôn phu của Tưởng Y Nhiên đi.”
“Nha đầu, Y Nhiên đã chết năm năm rồi, em không muốn anh thủ thân sống cả đời như thế chứ?” Cố Mạc ủy khuất hỏi han. Anh đã giữ mình vì Y Nhiên năm năm, cho dù lại yêu nữa thì cũng không cần xin lỗi. Anh muốn ở bên cạnh Tiếu Nhiễm, đặt Y Nhiên vào một chỗ đặc biệt để kỷ niệm ở trong lòng.
“Anh, phụ nữ mới phải thủ thân.” Cố Nhiên không khỏi cười xen vào một câu.
Cố Mạc nghe được tiếng của em trai, lập tức bất mãn quay đầu lại: “Em tới thật sự rất đúng lúc!”
“Bệnh nhân của em đều đã làm xong thủ tục nằm viện, bác sĩ phụ trách như em sao có thể không tới hỏi thăm bệnh tình?” Cố Nhiên chỉ đơn giản là đi vào phòng bệnh, không có xoay người rời đi.
“Anh Cố Nhiên, em không có chuyện gì. Chỉ là thi thoảng bụng sẽ đau một chút. Vừa rồi Cố Mạc điều chỉnh nhiệt độ phòng cao lên, em đã dễ chịu hơn rồi.” Tiếu Nhiễm nhanh chóng xoay người, giải thích với Cố Nhiên.
“Đau bụng? Đây chính là vấn đề lớn.” Cố Nhiên xoa cằm, giống như đang trầm tư. “Chị dâu nhỏ, chị để cho anh em dùng tay xoa lên, phải xoa tầm 24 giờ.”
Nghe Cố Nhiên nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238724/chuong-637.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.