Vương Giai Tuệ ngồi trên xe lăn, khó khăn điều khiển nó, cô định đi vào phòng vệ sinh.
Có lẽ do lần đầu tiên ngồi trên xe lăn cho nên cô có chút vụng về, suýt nữa thì ngã sấp xuống.
Không dễ dàng gì mới di chuyển đến phòng vệ sinh, cô khó khắn chống lên tay vịn của xe lăng, đỡ cơ thể ngồi lên bồn cầu.
Giải quyết xong, cô lại ngồi về xe lăn, trở lại phòng khách.
Lúc này, điện thoại di động ở trên bàn nước vang lên, cô vội vàng nhận máy.
"Giai Tuệ, bữa sáng của con mẹ để trong tủ lạnh! Con bỏ vào trong lò vi sóng hâm lại rồi ăn!" Lý Á Lệ lo lắng dặn dò.
"Vâng, mẹ làm việc mệt nhọc nên giữ gìn sức khỏe, không cần lo lắng cho con đâu!" Vương Giai Tuệ cười nói.
"Mẹ đang định xin Cố tổng nghỉ vài ngày!" Lý Á Lệ nói.
"Mẹ, vừa được nghỉ tết Nguyên Đán, lại sang đầu năm mới nên chắc chắn nhiều việc, mẹ cứ tập trung vào công việc đi! Hiện giờ con đã sử dụng xe lăn thuần thục hơn rồi, có thể di chuyển được mà!" Vương Giai Tuệ cố ý thoải mái nói.
Lý Á Lệ nghe con gái nói thế mới yên tâm cúp điện thoại.
Vương Giai Tuệ cũng không hâm lại đồ ăn ngay mà ngồi trên xe lăn, khó chịu xoa bóp chân bị bó bột.
Tên lang băm Cố Nhiên kia!
Anh ta nói đã nối xương cho cô rồi vậy sao cô vừa cử động lại thấy đau như vậy chứ?
Thật sự muốn dỡ bỏ thạch cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238708/chuong-645.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.