“Nhân tính! Có lẽ là thế giới này có chỗ đặc sắc như vậy.” Vương Giai Tuệ cô đơn, tự giễu nói.
“Tính cách của em rất tốt. nhất định giống mẹ em.” Cố Nhiên vui mừng cười nói.
Vương Giai Tuệ không nghĩ tới Cố Nhiên sẽ khen ngợi chính mình, có chút kinh ngạc.
“Không ai từng khen em như vậy sao? Cằm cũng sắp rơi xuống rồi!”
Cố Nhiên rộng rãi cười to.
“Không, em không làm cho người ta nịnh bợ tư bản được, ngoài mẹ em ra.” Vương Giai Tuệ nhún vai: “Trên đời này chỉ có mẹ là cảm thấy con gái của mình hoàn mỹ nhất.”
“Em nói như vậy anh cũng cảm giác là thế này!” Cố Nhiên cảm khái vỗ tay một cái: “Trong mắt mẹ anh, Cố Tương chính là người con gái ngoan ngoãn cực kỳ hiểu chuyện. Không ai có thể sánh được!”
“Chị Cố rất lợi hại!” Vương Giai Tuệ nhìn thoáng qua Cố Nhiên.
Cha mẹ Cố tới cùng là đã giáo dục con cái như thế nào? Ba đứa bé đều rất kiệt xuất, tất cả đều làm tốt lĩnh vực của mình. Ngày Tiếu Nhiễm kết hôn, Tiếu Nhiễm từng giới thiệu cho cô, nói Cố Tương chính là tác giả nổi tiếng Cá Tứ.
Con gái như vậy, mẹ Cố không kiêu ngạo mới là lạ.
Nếu cô cũng có thể giống như Cố Tương, làm một người phụ nữ thành công, mẹ nhất định cũng sẽ kiêu ngạo vì cô.
“Không có cảm giác.” Cố Nhiên ha ha nỏ nụ cười hai tiếng: “Ở trong mắt anh, nó vĩnh viễn là con nhóc suốt ngày khóc nhè.”
“Đó là bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238703/chuong-647.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.