Editor: Chi Misaki
Cả đêm, Ninh Hạo cùng Giai Tuệ đều không có làm qua hành động gì quá mức thân mật, tất cả đều là lễ phép, xa cách, chỉ chuyên chú giảng bài cho Giai Tuệ.
Lý Á Lệ rốt cục đặt xuống lo lắng trong lòng.
Sau khi tiễn Ninh Hạo ra về, bà đi tới trước mặt Giai Tuệ quan tâm hỏi: “ Giai Tuệ, có phải con thích Ninh Hạo không?”
Vương Giai Tuệ sửng sốt một phen, hoảng hốt kêu lên: “Không có.”
Lý Á Lệ thở dài: “Không có thì tốt.Mẹ xem Ninh Hạo này không phú cũng quý, chúng ta trèo cao không nổi. Chim sẻ biến Phượng Hoàng chỉ xuất hiện trong chuyện cổ tích mà thôi.”
“Con hiểu, mẹ.” Vương Giai Tuệ cụp mi, cảm xúc có chút đi xuống, chỉ trong chốc lát vẻ mặt lại sáng lạn.”Con chưa từng có giấc mộng muốn chim sẻ hóa Phượng Hoàng.”
Lý Á Lệ đau lòng ôm con gái: “Đừng trách mẹ, là xã hội này quá thực tế. Chúng ta trừ bỏ hai bàn tay trắng, cái gì cũng đều không có.”
“Mẹ, con thực sự chưa từng nghĩ tới sẽ cùng Ninh Hạo như thế nào cả. Người cậu ấy yêu nhất cũng là bạn tốt nhất của con.” Vương Giai Tuệ cười nói.
“Là Tiếu Nhiễm?” Lý Á Lệ thật cẩn thận hỏi lại.
Vương Giai Tuệ sửng sốt một phen: “Mẹ, làm sao người biết?”
Lý Á Lệ cười nói: “Con quên mẹ làm gì sao? Mẹ hiểu nhất chính là quan sát người khác.”
“Cũng phải. Ngay cả Bạch Cốt Tinh có đứng trước mặt ngài cũng phải hiện nguyên hình.” Vương Giai Tuệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238693/chuong-652.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.