Editor: Chi Misaki
“Nếu đã đến đây rồi thì cùng vào ăn cơm đi!”Giọng nói của Tiếu Bằng Trình đột nhiên vọng ra từ của lớn.
Tiếu Nhiễm nghe thấy giọng nói của ba, lập tức mắc cở đỏ mặt đẩy Cố Mạc ra.
Cố Mạc bình tĩnh mở cửa xe, đi đến bên người Tiếu Nhiễm, nắm tay cô đi vào trong.
“Chị!” Tiếu Lạc niềm nở chào đón, nhiệt tình giữ chặt tay Tiếu nhiễm, “Chị không có việc gì chứ?”
“Vốn cũng không nghiêm trọng.” Tiếu Nhiễm nhếch khóe miệng, tiện rút tay ra, đi theo Cố Mạc vào nhà.
“Cố... Mạc...Anh cũng tới rồi?” Tiếu Lạc khoát tay với Cố Mạc, trên môi nở nụ cười đầy ngọt ngào.
“Tiếu Lạc, ai dậy cô không biết lớn nhỏ như vậy rồi hả?” Tiếu Nhiễm lập tức trừng mắt, không vui răn dạy.
“Hai người không phải muốn ly hôn sao? Vậy thì không phải là anh rể rồi. Đúng không? Cố Mạc?” Tiếu Lạc cười nhìn Cố Mạc.
Cố Mạc vô cùng thân thiết đặt tay lên trên vai Tiếu Nhiễm, cười nói: “Vợ chồng đầu giường ầm ĩ cuối giường hòa hợp. Ly hôn tất cả đều là lời nói nhảm nhất thời.”
“Xem ra chuyện của Tưởng phu nhân chị đã giải quyết tốt rồi?” Tiếu Lạc lập tức sửa lại, tươi cười ném qua chút khiêu khích.
“Sẽ có một ngày như thế.” Cố Mạc nói xong, liền ôm Tiếu Nhiễm vào nhà.bạn nào muốn đọc trước chương liên hệ:
Cố Mạc nhìn đến Tiếu Bằng Trình, liền vuốt cằm, cung kính gọi một tiếng: “Ba!”
Tiếu Bằng Trình phụng phịu, lãnh nhạt nói câu: “Ngồi!”
Tiếu Nhiễm nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238670/chuong-666.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.