Ninh Hạo đặt túi sách lên bàn trà, từ bên trong lấy ra một tập vở, đưa cho Vương Giai Tuệ: "Giai Tuệ, đây là một chút trọng điểm tớ tổng kết lại cho cuộc thi cuối kỳ, hi vọng nó có ích đối với cậu.”
"Cảm ơn!" Vương Giai Tuệ cảm kích nhìn Ninh Hạo.
Mấy ngày này cậu thường xuyên đến bổ túc cho cô khiến cô vô cùng cảm động.
Mẹ nói hai người họ không cùng thế giới, cho nên cô muốn bảo vệ trái tim mình thật tốt.
Chỉ là cảm động một chút thôi là được!
Không cần phải ôm ấp thứ tình cảm khác!
"Kiến thức trọng điểm? Ninh Hạo, cậu đối xử với Giai Tuệ cũng thật tốt đi?" Tiếu Nhiễm khoa trương cười nói.
"Cũng có phần của cậu mà. Nhưng nghe nói Cố Mạc có bổ túc thêm cho cậu, tớ liền nghĩ là không cần thiết nên không có lấy ra." Ninh Hạo xấu hổ ho khan một tiếng.
"Có của tớ? Vậy còn không mau lấy ra?" Tiếu Nhiễm lập tức hưng phấn trêu ghẹo Ninh Hạo.
Mặc dù Cố Mạc có kèm thêm cho cô, nhưng mà có kiến thức trọng điểm vẫn là hơn cô mở to mắt mà học, không biết nên bắt đầu từ đâu.
Ninh Hạo đành phải lấy thêm một tập nữa từ trong cặp ra.
"Cảm ơn lớp trưởng!" Tiếu Nhiễm lấy tập vở kia qua, hưng phấn lật giở, "Lớp trưởng, cậu đều tổng kết lại hết rồi!"
Vương Giai Tuệ chỉ là đứng đó cười nhìn hai người Ninh Hạo cùng Tiếu Nhiễm trêu đùa nhau, không nói gì.
Vết thương trên chân lại bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238656/chuong-672.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.