Editor: Xẩm Xẩm
Cố mẠC ngồi ở sau sân bay, nhìn ra bên ngoài cửa sổ ngắm máy bay lên xuống, suy nghĩ bay xa.
Thương nhân trọng lợi khinh biệt ly.
Đây là hình vẽ chân thật về con người anh.
Cho dù anh nghĩ muốn giữ Tiếu Nhiễm ở bên ngoài, cũng không có cách nào.
May mà, ngày đó cô thi xong thì anh liền trở lại rồi.
Ngay lúc anh muốn gọi điện thoại cho Tiếu Nhiễm, đột nhiên nhận được điện thoại của Ưng Mẫn gọi đến. Anh nhíu mi, suy tư vài giây, mới trầm mặt: “Anh là Cố Mạc.”
“Cố Mạc, gần đây anh bận gì sao?” Âm thanh của Ưng Mẫn có chút thật cẩn thận.
“Bận công việc.” Cố Mạc xa cách nói.
“Hiện giờ anh có rảnh không? Em muốn nghiên cứu phương án trị liệu cho phu nhân Tưởng với anh.” Ưng Mẫn cẩn thận hỏi han.
“Phương án trị liệu của bác gái không phải giao cho em sao? Tạm thời không có gì sửa chữa cả, anh đang ở sân bay.” Cố Mạc không cảm xúc nói.
Chẳng lẽ Ưng Mẫn nhìn thấy hôn nhân của anh và Tiếu Nhiễm có trở ngại, lại chưa từ bỏ ý định rồi sao?
Gần đây số lần cô quấy rầy anh nhiều hơn vài lần so với khoảng thời gian lúc trước.
“Anh... đi chơi với Tiếu Nhiễm.” Âm thanh của Ưng Mẫn có chút mất mác.
“Đi công tác.” Cố Mạc trả lời ngắn gọn.
“Thật ra anh cũng nên mang cô ấy đi ra ngoài nói chuyện giải sầu.” Ưng Mẫn quan tâm cười nói: “Phu nhân Tưởng không thể lại dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238604/chuong-697.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.