Editor: Xẩm Xẩm
Tiếu Lạc lấy di động, gửi tin nhắn cho Ninh Hạo: Anh Ninh Hạo, cùng ăn một bữa cơm được không?
Ninh Hạo nhìn thấy tin nhắn, đạm mạc nhấp môi dưới: Có việc gì.
Tiếu Lạc: Ngày mai?
Ninh Hạo nhìn thấy tin nhắn, không hờn giận nhíu mày: Cũng có việc.
Tiếu Lạc: Chừng nào thì anh rảnh?
Ninh Hạo giận tái mặt, lạnh lùng trả lời: Cũng chưa biết.
Tiếu Lạc: (vẻ mặt thương tâm) Anh Ninh Hạo, anh cực kỳ chán ghét em sao?
Ninh Hạo: Em là em gái của Tiếu Nhiễm.
Sau khi trả lời, anh liền cho tên cô vào sổ đen, không tiếp nhận tin tức của cô nữa.
Tâm tư của Tiếu Lạc anh biết, anh không nghĩ chỉ vì để đối phó với ba mà tiếp cận với Tiếu Lạc.
ở bên kia, Tiếu Lạc nổi giận ném điện thoại lên ghế ngồi trước.
Dương Nguyệt Quyên nghiêng đầu sang chỗ khác: “Làm sao thế?”
“Ninh Hạo không để ý tới con.” Tiếu Lạc buồn bực nói.
“Nếu trước mặt con có một viên kim cương và một miếng ngọc Zirconium, con sẽ chọn cái gì?”
“Đương nhiên là kim cương.” Tiếu Lạc không chút do dự trả lời.
“Nhưng muốn chọn Kim cương, con phải xông vào mười cửa ải khó khăn, có một cửa không qua được thì cái gì con cũng không lấy được. Nhưng nếu chọn ngọc, cửa nào con không thể xông qua được, có thể trực tiếp lấy đi, con vẫn còn chọn kim cương sao?”
“Mẹ, mẹ đang nói cho con biết người đàn ông ưu tú như Ninh Hạo, dù nhiều khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238577/chuong-710.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.