Editor: Nhã Y Đình
Bận rộn cả một đêm, trời sáng rất nhanh. Cố Mạc nhìn đồng hồ, nói với mọi người: "Ông ngoại cũng không có vấn đề gì nữa, chúng ta ra ngoài ăn chút gì đi!"
"Cố Mạc, mời hai vị chuyên gia kia nữa. Chúng ta phải cảm ơn người ta cẩn thận!" Tiếu Bằng Trình lập tức nói với Cố Mạc.
"Được, mọi người chờ con ở trước cửa bệnh viện!" Cố Mạc gật đầu một cái, nắm tay Tiếu Nhiễm, đi tìm hai vị chuyên gia.
Trên đường đi, Tiếu Nhiễm ngáp một cái, Cố Mạc quan tâm hỏi: "Buồn ngủ sao?"
"Có một chút!" Tiếu Nhiễm cười với Cố Mạc, "Lúc ông ngoại mổ vẫn lo lắng không biết mệt là gì. Bây giờ, ca mổ đã thành công rồi nên mí mắt bắt đầu đánh nhau!"
"Ăn cơm xong anh sẽ đưa em đến khách sạn ngủ một giấc!" Cố Mạc đau lòng
"Không cần, em muốn ở trong bệnh viện với ông ngoại!" Tiếu Nhiễm lắc đầu. Tuy ca mổ thành công nhưng không có nghĩa ông ngoại có thể thoát khỏi nguy hiểm. Cô sợ nhất có gì bất chắc...... cô nhất định sẽ rất tự trách.
"Ông ngoại tạm thời sẽ không có chuyện gì. Phẫu thuật có thể kéo dài sinh mạng. Nhưng ai cũng không biết ông có thể sống lâu vài ngày, vài tháng hay vài năm. Bé con, cẩn thận ông ngoại chưa khỏi bệnh, em lại bệnh!" Cố Mạc đau lòng nắm tay Tiếu Nhiễm, khuyên nhủ.
"Em còn muốn ở bên cạnh ông!" Tiếu Nhiễm hơi chu miệng, tâm trạng hơi tệ.
"Được, anh ở lại với em!" Ngoại trừ đau lòng, Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238557/chuong-721.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.