Editor: Quỷ Quỷ
Giữa trưa, Cố Mạc và Tiếu Nhiễm đến nhà ăn bệnh viện ăn cơm thì Tiếu Nhiễm kiệt sức nằm ra bàn, mí mắt cố gắng mở to, vẻ mặt mệt mỏi.
Cố Mạc đặt đồ ăn lên bàn xong, ngồi vào đối diện với Tiếu Nhiễm, quan tâm hỏi:”Mệt lắm không? Nếu không chiều anh anh sẽ sắp xếp một người chăm sóc đặc biệt, em chỉ cần nói chuyện với ông ngoại thôi.”
“Không phải mệt, mà là buồn ngủ. Không mở được mắt.” Tiếu Nhiễm cố gắng mở to mắt ra nhìn Cố Mạc.
“Đêm nay nhất định sẽ cho em đi ngủ sớm một chút.” Cố Mạc tà tà cười nói.
“Sớm một chút? Là bao giờ?” Tiếu Nhiễm nhíu mi một chút.
Cố Mạc này có mà là con sói xám to! Đêm nay có thể buông tha cho cô chứ? Cô không phải là con mèo nhỏ, còn lâu mới dễ bị lừa như vậy!
Cố Mạc dường như có chút trầm tư, mê hoặc cười nói:”Nhất định sẽ cho em ngủ trước 12 giờ.”
Quả nhiên!
Tiếu Nhiễm chu cái miệng nhỏ nhắn, vươn chân đá mạnh Cố Mạc một cái.
Cố Mạc không hề né tránh, giờ bị trúng một cước, đau đến nheo mắt:”Hóa ra….Anh đã cưới phải một người phụ nữ đanh đá.”
“Anh có biết là anh có bao nhiêu phúc khí không! Người bình thình cũng không cưới nổi loại phụ nữ đanh đá như em.” TIếu Nhiễm kiêu hãnh ngẩng cao đầu.
“Đúng đúng đúng! Người bình thường cưới không nổi, chỉ có nhân tài như anh mới được!” Cố Mạc nói xong, lại bị ăn tiếp một cái đá “yêu” không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238531/chuong-734.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.