Editor: Xẩm Xẩm
Tiếu Bằng Trình nhìn thấy Trác liệt ngồi ở bên cạnh mình, liền khàn khàn hỏi han: “Ông ngủ thiếp đi rồi à?”
“Uhm. Chú, chú ở đây cũng không làm gì cả, ông cũng không đồng ý gặp chú. Chú quay lại khách sạn nghỉ ngơi đi.” Trác Liệt thật sự nhìn Tiếu Bằng Trình, vô cùng thành khẩn nói.P/s: buổi trưa tiếp tục 2 chương nữa nhé chỉ duy nhất đăng ở Thíchđo.ctruyen nhé:)
Ông chỉ cần nghe thấy tên dượng sẽ nổi giận, cho nên anh không có cơ hội khuyên ông.
Nhìn thấy mọi người giằng co như vậy, anh lại bất lực.
“Ông... không tha thứ cho chú sao?” Tiếu Bằng Trình bất lực nhìn dưới đất, hai tay vặn vẹo một chỗ.
“Cháu cảm thấy được... hi vọng không lớn. Dù sao cô cũng là con gái ông sủng ái nhất. sau khi cô đi, có một thời gian rất dài ông giống như câm điếc, cái gì cũng không nói. Cháu nhớ có một hôm ông ôm ảnh chụp của cô, nửa đêm vụng trộm rơi lệ>” Trác liệt tâm tình trầm trọng nói.
“Đều là sai lầm của chú.” Tếu Bằng Trình rũ mắt xuống, tràn ngập tự trách nói.
“Chú, có cháu ở bên ông rồi. Ông có chuyện gì cháu đều nói cho chú, chú cứ về khách sạn đi. Nhìn sắc mặt chú không tốt lắm.” Trác lIệt thấy mặt Tiếu Bằng Trình có chút tái nhợt, lại thật sự khuyên nhủ.
“Cho dù là hiện tại chú có tự sát cũng không có cách nào bù lại những lỗi lầm đã từng phạm phải.” Tiếu Bằng Trình hối hận không kịp nói.
“Chú, chú ngàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238467/chuong-766.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.