Editor: Xẩm Xẩm
“Em không phải Ma Lạt Năng!” Tiếu Nhiễm cười né tránh.
Cố Mạc vừa muốn bổ nhào qua, thì điên thoại trên tủ đầu giường vang lên.
Anh ảo não bắt lấy di động, thô thanh hỏi: “Ai thế?”
“Cố Mạc, anh đang vội sao?” Âm thanh của Ưng Mẫn truyền đến.
Nghe ra âm thanh của Ưng Mẫn có chút nghẹn ngào, Cố Mạc liền ngồi dậy, quan tâm hỏi han: “Làm sao thế?”
“Nếu anh bất tiền... thì thôi.” Ưng Mẫn hút mũi một cãi, dường như đang che giấu mình khóc.
Cố Mạc nhìn thoáng qua Tiếu Nhiễm, đưa cho cô một cái ánh mắt thật có lỗi, che lại di động nói: “Ưng Mẫn, dường như đang gặp khó khăn, anh nhận điện thoại một phen.”
“Tùy tiện.” Tiếu Nhiễm rất không cao hứng chu miệng nhỏ.
Ưng Mẫn này cũng quá không hiểu chuyện rồi?
Hơn nửa đêm gọi điện thoại cho một người đàn ông đã kết hôn, điều này cũng làm cho là cô, nếu như đổi lại là người phụ nữ khác, không thể nào ầm ĩ ngất trời với Cố Mạc chắc>?
Cách làm của Ưng Mẫn khiến cô rất bất mãn.
“Có lẽ khó khăn thật, cô ấy đang khóc.” Cố Mạc mềm lòng nói.
Cho tới bây giờ đều chưa thấy Ưng Mẫn khóc bao giờ, cho nên anh có chút lo lắng. tới cùng là nhiều khó khăn thế nào khiến cho Ưng Mẫn kiên cường như thế rơi lệ?
Tiếu Nhiễm cắn môi trừng mắt nhìn anh, không có phát biểu ý kiến, nhưng bất mãn nồng đậm trong mắt đã truyền ra ngoài rõ ràng.
Hơn nửa đêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238458/chuong-770.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.