Editor: Quỷ Quỷ
Tiếu Nhiễm nắm lấy bàn tay Cố Mạc, tâm tình phức tạp nói:”Cố Mạc, em rất tin tưởng anh. Là Ưng Mẫn nói đến việc tay anh bị thương để làm cho em mất tự tin.”
“Nha đầu, nếu anh đã quyết định ở bên em nghĩa là anh đã lựa chọn buông bỏ tất cả. Ưng Mẫn không thể chọc phá tình cảm của chúng ta đâu.” Cố Mạc chân thành nó. “Nếu anh có thể dễ dàng thay lòng đổi dạ như vạy, còn có thể nói yên em hay sao?”
“Anh cũng nghe ra được Ưng Mẫn đang châm ngòi ly gián sao?” Tiếu Nhiễm ngẩng đầu, tủi thân nhìn Cố Mạc.
Nếu Cố Mạc không nhìn ra được mục đích của Ưng Mẫn, cũng sẽ cảm thấy là cô đang cố tình gây sự. Vừa hay, Cố Mạc cũng không ngốc.
“Cô ấy hình như còn chưa quên được, lại bị đả kích bởi sự cố khi chữa bệnh, mới có thể trở nên có chút chanh chua. Nha đầu, cho cô ấy thêm chút thời gian.” Cố Mạc vuốt ve hai má Tiếu Nhiễm, trầm giọng nói.
Anh biết Ưng Mẫn luôn cố gắng vươn lên, một cô gái thiện lương lịch sự tao nhã, đêm nay sự thất thường của cô ấy hẳn là do bị ảnh hưởng bởi sự cố trong công việc. Sự ghen tị và tuyệt vọng sẽ làm cho tính cách con người trở nên vặn vẹo.
Ưng Mẫn hẳn là cũng sẽ không muốn chính mình biến thành một người như vậy.
“Nếu em so đo thì lại thành ra em không hiểu chuyện rồi.” Tiếu Nhiễm bĩu môi, nổi giận nói.
Cố Mạc kéo Tiếu Nhiễm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238455/chuong-772.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.