Editor: Quỷ Quỷ
“Em đột nhiên phát hiện rằng phải tranh thủ chơi đùa thôi. Đợi đến khi răng chúng ta rụng sạch rồi, nhìn lại thời còn trẻ tuổi, đối lập thật là sâu sắc, nhất định sẽ cười vỡ bụng mất.” Tiếu Nhiễm nghịch ngợm cười nói.
Nhìn Tiếu Nhiễm hóp má vào, giả làm bà lão móm mém, Cố Mạc liền vui vẻ cười phá lên.
Anh dùng sức xoa đầu Tiếu Nhiễm:”Được! Nghe lời em!”
Trả tiền xong, Cố Mạc đeo máy ảnh lên cổ, rồi bế thốc Tiếu Nhiễm lên.
“Sao vậy?” Tiếu Nhiễm hơi hoảng nói.
Sao anh đột nhiên bế cô như vậy?
Cô không nhớ đã phạm phải cái tật xấu gì.
“Không phải em nghi ngờ anh đang già đi sao? Giờ anh chứng minh cho em xem!” Cố Mạc nham hiểm cười nói.
Tiếu Nhiễm ôm mặt, làm nũng nói “Không phải em đã đùa cho anh vui rồi sao?”
Cố Mạc cũng không định vì mấy câu nói đùa đó mà thả cô xuống, ngược lại bế cô càng lâu.
Có lẽ bởi vì hình ảnh này thật sự mỹ lệ, cho nên khách khứa trong cửa hàng đều dồn sự chú ý về phía họ.
Đi đến cửa ra vào, Cố Mạc mới thả Tiếu Nhiễm xuống. Lấy áo khoác lông cừu mới mua khoác lên người Tiếu Nhiễm, còn đội thêm cho cô mũ lông cừu, quấn thêm một lớp khăn quàng cổ, rồi mới nắm tay cố đi ra.
“Chú, bộ dạng của em bây giờ có phải rất giống con gấu to không?” Tiếu Nhiễm đuổi kịp bước chân của Cố Mạc, nghịch ngợm cười hỏi.
“Không giống gấu to, mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238433/chuong-782.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.