Editor: Nhã Y Đình
"Tôi muốn ăn bánh ngọt!" Vương Giai Tuệ cười nói với Cố Nhiên.
"Đúng là đồ tham ăn!" Cố Nhiên yêu chiều nhéo mặt Vương Giai Tuệ, "Vừa ăn cơm trưa xong đã lại muốn ăn rồi sao?"
"Người nghèo nên sợ đói. Ăn cơm là quan trọng nhất!" Vương Giai Tuệ kiêu ngạo trả lời.
"Anh biết cửa hàng bánh ngọt XX là ngon nhất. Đi! Cả chiều nay đều dành cho em. Em muốn ăn gì anh đều đáp ứng!" Cố Nhiên dắt tay Vương Giai Tuệ, cười cưng chiều.
"Bạn bè thôi!" Vương Giai Tuệ rút tay ra, tận lực nhắc nhở Cố Nhiên về quan hệ của bọn họ.
Cố Nhiên nhướng mày, "Ai quy định là bạn bè không được dắt tay chứ?"
"Tôi!" Vương Giai Tuệ hung hãn trả lời.
Trong lòng cô vẫn có Ninh Hạo cho nên cô không muốn có hành động quá mức thân thiết với Cố Nhiên.
Mà còn, Cố Nhiên là một người đàn ông rất hấp dẫn, cô cũng sợ hãi......
Tại lúc cô còn chưa xác định cảm giác của bản thân với anh, cô muốn giữ khoảng cách một chút.
Cố Nhiên mím môi không nói gì. Trong đôi mắt đào hoa đều là sự bất đắc dĩ.
Anh rất am hiểu cách dỗ con gái nhưng tất cả những điều này không hề có hiệu quả với Vương Giai Tuệ.
Anh đưa tay làm động tác mời, Vương Giai Tuệ giống như nữ vương đi ở phía trước còn anh đi theo sau, cẩn thận bảo vệ cho cô.
Lúc xuống cầu thang, anh càng thêm cẩn thận. Biết chân cô còn chưa hồi phục hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238362/chuong-819.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.