Editor: Quỷ Quỷ
Lại là ác mộng, Tiếu Nhiễm tỉnh lại rồi rốt cuộc cũng không ngủ được nữa.
Sợ đánh thức Cố Mạc, cô không dám xoay người, cuộn tròn cơ thể, dùng sức cắn ngón tay.
“Không ngủ được?” Cố Mạc đột nhiên áp sát cô, bàn tay to ôm lấy hông cô.
Tiếu Nhiễm kinh ngạc quay đầu, nhìn anh ánh mắt tràn ngập ưu thương:”Em làm anh thức giấc?”
“Không. Tại anh mất ngủ.” Cố Mạc gối đầu vào vai Tiếu Nhiễm, khàn giọng nói.
Anh không nói cho cô biết, thực ra anh không dám ngủ.
Từ buổi tối hôm bị sảy thai liền ngủ không yên, tối qua ngủ trễ cũng là vì mơ thấy ác mộng.
Anh đau lòng, không thể thay cô gánh vác nỗi đau khổ này, chỉ có thể yên lặng ở bên cạnh cô.
“Cố Mạc, em lại mơ thấy bé con.” Tiếu Nhiễm ôm lấy Cố Mạc, đau lòng nói.
Cố Mạc chỉ có thể ôm chặt cô, dùng những nụ hôn để trấn an cô.
Đêm xuống sương mù, ngay cả hào quang của các ngôi sao cũng trở nên ảm đạm, cùng cô thương tâm khóc thổn thức.
Tiếu Nhiễm cảm thấy hơi lạnh, liền cuộn mình chặt hơn.
Cố Mạc lấy áo bông đắp cho cô, liền ngẩng đầu nhìn ra phía cửa sổ.
Rèm cửa bị gió đêm thổi tung, từng trận gió lạnh lùa vào từ cửa sổ, làm cho căn phòng trở nên lạnh hơn.
Cố Mạc thấy thế liền buông Tiếu Nhiễm ra, đứng dật kiểm tra cửa sổ. Chắc chắn của sổ đã được đóng chặt rồi, là do gió quá lớn, anh liền chỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238311/chuong-854.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.