Editor: Quỷ Quỷ
“Ừm.” Cố Mạc gật đầu. “Mấy ngày nay em không quan tâm đến anh anh đã tự nhìn lại bản thân mình, cảm thấy ký ức về những chuyện đã xảy ra với Y Nhiên đã làm tổn thương em.”
“Cho nên…” Tiếu Nhiễm nhảy xuống bàn, ôm cổ Cố Mạc, cảm động hỏi, “Anh đã cất giấu chị ấy đi rồi?”
Cố Mạc nắm bàn tay Tiếu Nhiễm, đặt lên môi hôn một chút:”Phải ‘dọn dẹp’ trái tim để đặt em vào đó.”
Anh không phải là kẻ bạc tình, nhưng anh không thể sống mãi trong quá khứ. Đối với tình cảm dành cho Y Nhiên, cô sẽ mãi là hoài niệm trong anh. Nhưng hiện tại, anh chỉ có thể cất giấu hoài niệm đó đi, nhường chỗ cho tình yêu với Tiếu Nhiễm.
“Cố Mạc, anh làm em muốn khóc.” Tiếu Nhiễm mắt ướt sũng, ngẩng đầu nhìn Cố Mạc.
“Anh vốn muốn làm cho em cười mà.” Cố Mạc ảo não bĩu môi.
“Là nước mắt hạnh phúc!” Tiếu Nhiễm vừa lau nước mắt vừa cười nói. Cô chọt chọt vào ngực Cố Mạc, tươi cười thỏa mãn:”Cố Mạc, nơi này của anh có anh, em rất vui!”
Cố Mạc xoa đầu Tiếu Nhiễm, nhìn nụ cười rạng rỡ cả trời đất của cô, tràn ngập yêu thương ôm cô vào lòng.
Cố Tương gõ cửa hai cái, dường như sợ mình phá đám bọn họ, chỉ dám đứng ở ngoài cửa la lớn:”Anh, chị dâu nhỏ, cùng đi xem pháo hoa thôi! Bọn em chờ hai người dưới nhà!”
“Biết rồi! Bọn anh xuống ngay!” Cố Mạc buông Tiếu Nhiễm ra, lớn tiếng trả lời.
Tiếu Nhiễm hưng phấn gạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238279/chuong-868.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.