Editor: Nhã Y Đình
Cố Mạc cầm tay Tiếu Nhiễm cùng đốt pháo hoa. Sau khi châm lửa anh cùng kéo tay cô lui về sau, ôm lấy bả vai cô cùng ngắm pháo hoa.
Tiếu Nhiễm vui vẻ lắc lắc tay Cố Mạc, kích động nói: "Đẹp quá!"
"Thích không?" Cố Mạc cúi đầu, trầm giọng hỏi.
"Thích! Em rất vui!" Tiếu Nhiễm gật đầu thật mạnh.
"Nữa chứ?" Cố Mạc cười, hỏi.
"Được!" Tiếu Nhiễm lập tức nắm lấy tay Cố Mạc, chạy đến chỗ để pháo hoa.
Nhìn hai người họ giống như những đứa trẻ chạy không biết mệt mỏi chạy tới chạy lui trên bờ cát châm pháo hoa. Cố Tương cười thở dài: "Chỉ có hai người già chúng ta ngồi xem thôi!"
Cố Nhiên cũng không phản bác lại, sâu sắc nói: ""Anh trai đang muốn bù đắp cho chị dâu nhỏ. Nhớ lại hôm tổ chức hôn lễ, lúc tìm được chị dâu nhỏ ở bờ sông, chị ấy đang khóc lóc thảm thiết. Hai mắt sưng to như quả hạch đào vậy.
"Nếu là tôi, tôi cũng sẽ khóc như thế!" Vương Giai Tuệ thở dài.
Sau khi Cố Mạc và Tiếu Nhiễm đốt hết chỗ pháo hoa xong, hai người mệt mỏi ngồi trên bờ cát, dựa sát vào nhau.
"Chúng ta thật điên!" Tiếu Nhiễm hưng phấn nói.
"Điên với em, cũng đáng!" Cố Mạc cúi đầu, hôn nhẹ lên mái tóc của Tiếu Nhiễm.
Tiếu Nhiễm nằm trên bờ cát, ngửa đầu nhìn pháo hoa đốt hết, bầu trời lại tối đen đột nhiên cảm thấy ảm đạm.
Pháo hoa rất đẹp nhưng cũng ngắn ngủi như sinh mệnh.
Hạnh phúc của bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238274/chuong-871.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.