Editor: Xẩm Xẩm
Cố Tương ngẩng đầu, giống như một con gà chọi vừa chiến thắng trở lại quán bar, ngồi đối diện Cố Mạc, cầm chén rượu lên ngửa đầu uống cạn.
Tần Viễn Chu chết tiệt, hôn trộm cô lại không có can đảm tiếp tục!
Cớ gì anh phải trêu chọc cô?
Tiếu Nhiễm tò mò nhìn đối phương: “Chị Cố Tương, chị vừa mới đi đâu thế! Bọn em chờ chị về nhà!”
“WC!”
Cố Tương tiêu sái cười cười, lấy chìa khóa xe ra nói với hai người: “Đi thôi!”
“Chỉ là WC?” Cố Mạc cũng không tin cô, cau mày quan tâm nhìn cô một cái.
“Chỉ là muốn đi vệ sinh, anh rốt cuộc anh có đi hay không?” Cố Tương lớn tiếng hỏi.
“Đi.” Cố Mạc khoác áo khoác cho Tiếu Nhiễm, nắm tay cô đi sau Cố Tương.
“Muốn nói cho Cố Nhiên và Giai Tuệ một tiếng không?” Tiếu Nhiễm ngồi lên xe, ngẩng đầu hỏi.
“Gửi tin nhắn đi, miễn cho bọn họ quay lại tìm.” Cố Mạc đồng ý gật đầu.
“Uhm.” Tiếu Nhiễm lập tức lấy điện thoại ra, gửi tin nhắn cho hai người.
Cô vừa muốn bỏ điện thoại xuống, liền nhận được tin nhắn.
Tưởng rằng Giai Tuệ trả lời, cô lập tức mở máy lên.
“Lớp trưởng?” Nhìn thấy là Ninh Hạo gửi tin nhắn đến, cô sửng sốt một chút.
Mấy ngày nay xảy ra quá nhiều chuyện, bọn họ đã quên mất anh rồi.
Ninh Hạo: Năm mới vui vẻ, hi vọng mọi chuyện đều tốt.
“Ninh Hạo?” Cố Mạc có chút ăn giấm chua nhấp môi mỏng một cái.
Anh biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238264/chuong-877.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.