Editor: Nhã Y Đình
Cố Mạc nắm tay Tiếu Nhiễm, nhàn nhã đi dạo con đường treo đầy đèn lồng, mỉm cười nói: "Lâu rồi không đi dạo phố nên cũng chẳng có cảm giác gì cả!"
"Đó là bởi vì không có ai đi cùng anh!" Tiếu Nhiễm ngẩng đầu, kiêu ngạo nhìn Cố Mạc.
"Hình như vậy!" Cố Mạc cúi đầu nhìn Tiếu Nhiễm một cái.
Đúng là nhiều năm rồi anh không đi được.
"Chỗ kia bán đồ chơi làm bằng đường kìa!" Tiếu Nhiễm nhìn một quán nhỏ có rất nhiều người vây quanh, hưng phấn dắt tay Cố Mạc chạy đến.
Cố Mạc nhìn thấy Tiếu Nhiễm cực kỳ hưng phấn ngắm nhìn chủ quán nặn đồ chơi bằng đường, trong mắt cực kỳ cưng chiều.
"Ông chủ, cái này bán như thế nào vậy?" Tiếu Nhiễm tò mò hỏi.
"50!"
"Sao đắt vậy?" Tiếu Nhiễm nhếch miệng, "Không phải chỉ là đường đỏ nấu lên thôi sao?"
Cố Mạc ghé vào tai Tiếu Nhiễm, cười nói: "Người ta bán sức lao động chứ không phải bán nguyên vật liệu!"
"Biết là thế nhưng vẫn đắt!" Tiếu Nhiễm lập tức kéo Cố Mạc ra ngoài nhưng lại bị anh giữ chặt lại.
"Không cần thối lại!" Cố Mạc lấy một tờ 100 Tệ đưa cho người bán hàng, lấy ở trên kệ món đồ mà Tiếu Nhiễm vừa chỉ, nhét vào tay cô.
Tiếu Nhiễm nhìn đồ chơi làm bằng đường trong tay, cảm thấy ngọt ngào: "Chú à, cảm ơn anh!"
"Một món đồ chơi đổi một câu ‘chú à’!" Cố Mạc bất mãn bĩu môi.
Càng yêu cô, anh lại càng để ý anh lớn hơn cô rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238247/chuong-885.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.