Editor: Chi misaki
Ba người ăn một bữa cơm gia đình ấm áp, khi về đến nhà đã là hơn 2 giờ.
Cố Mạc nhìn Tiếu Nhiễm, quan tâm hỏi han: "Nha đầu, lát nữa anh có một cuộc gặp với đồng nghiệp.Em muốn đi cùng anh, hay là ở nhà cũng ba vợ?"
"Họp mặt bạn đồng nghiệp? Bệnh viện XX?" Tiếu Nhiễm lập tức lo lắng trong lòng.
"Ừ. Hàng năm đều phải tụ họp một lần.Theo lẽ thường." Cố Mạc không thể nề hà gì nhún vai."Kỳ thật hiện tại anh muốn ở nhà với em hơn."
"Ứng Mẫn có đi không?" Tiếu Nhiễm quan tâm hỏi.
Tuy Ứng Mẫn không phải là người xấu, nhưng đối với Ứng Mẫn cô vẫn luôn có chút cảnh giác.
"Năm nào cô ấy cũng tham gia.Nhưng tình huống năm nay của cô ấy có chút đặc biệt." Cố Mạc mím môi mỏng, suy nghĩ sâu xa một hồi."Anh cũng không xác định..."
"Vậy em đi cùng anh." Tiếu Nhiễm lập tức đứng lên, duỗi tay nắm lấy bàn tay to của anh.
"Vậy em bồi ba một lát.Chúng ta tới muộn một chút cũng không sao." Cố Mạc lại kéo Tiếu Nhiễm ngồi lại trên ghế sofa.
"Hai đứa có việc thì đi đi. Ba không sao." Tiếu Bằng Trình mặc dù có chút không nỡ, nhưng vẫn rộng rãi nói.
"Trước kia cứ đúng giờ đến họp mặt là vì con không có vẫn vương gì. Hiện tại đã không giống rồi, " Cố Mạc ôm lấy bả vai Tiếu Nhiễm, sủng nịch cười nói, " Anh bây giờ đã có vợ rồi."
"Chú, anh còn biết sao? Em còn tưởng rằng tâm anh bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238237/chuong-890.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.