Editor: Nhã Y Đình
Tiếu Nhiễm cởi áo khoác, khoác lên vai Cố Mạc, đau lòng nói: "Sau này anh không được phép đỡ đao, chắn đạn cho em nữa…Nếu anh không nghe lời, em sẽ không yêu anh nữa đâu!"
"Được, anh sẽ nghe lời! Ngoan, đừng khóc!" Cố Mạc ôm lấy bả vai của Tiếu Nhiễm, khàn giọng nói.
"Em nói thật đó! Không phải đùa đâu!" Tiếu Nhiễm lau nước mắt, uy hiếp nói. Nói xong, không đợi Cố Mạc trả lời, cô kéo anh đi về phía Tưởng trạch.
Lý Nham lập tức cũng đi theo: "Anh họ, miệng vết thương cần khử trùng rồi khâu lại. Em sẽ đi cùng!"
Tưởng phu nhân bó gối ngồi trên ghế sô pha, lạnh lùng nhìn mấy người chạy vào trong, không nói gì.
Tiếu Nhiễm ấn Cố Mạc ngồi trên ghế sô pha, cẩn thận vén tay áo của anh lên.
Lý Nham nhận túi thuốc từ tay Cố Tương, ngồi trước mặt Cố Mạc, giúp anh khử trùng, khâu vết thương.
Tiếu Nhiễm nhìn vết thương của Cố Mạc, cắn chặt môi, đau lòng rơi lệ.
Bởi vì cô mà hai tháng nay trên người Cố Mạc có rất nhiều vết thương. Vết thương cũ vừa liền miệng thì vết thương mới lại xuất hiện.
Có phải cô chính là sao chổi không?
Đầu tiên là khắc chết mẹ ruột rồi khắc chết ông ngoại. Bây giờ lại mang tai họa không ngừng đến cho Cố Mạc.
Dường như, ai quá thân thiết với cô cũng đều gặp xui xẻo.
Có phải cô nên cách xa Cố Mạc một chút hay không?
"Chị dâu nhỏ, đừng đau lòng. Lý Nham là chuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238209/chuong-905.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.