Editor: Nhã Y Đình
"Em cũng có di động đó thôi!!" Vương Giai Tuệ nhìn Cố Nhiên, quật cường nói.
"Cái thứ kia của em cũng gọi là di động sao? Ngay cả nhắn tin cũng có thể chết người đó!" Cố Nhiên trợn mắt nói.
Có lẽ do điều kiện gia đình không tốt nên di động của Vương Giai Tuệ vẫn là loại di động cũ, chỉ có thể nhắn tin, gọi điện.
"Nếu sợ chết thì có thể đừng gọi mà!" Vương Giai Tuệ nghĩ đến chiếc điện thoại ‘cùi bắp’ của mình thì mím môi, khí thế không cứng rắn như trước nữa.
"Em nhắn tin cho Tiếu Nhiễm, hỏi cô ấy hôm qua đi đâu!" Cố Nhiên mở điện thoại, đưa cho Vương Giai Tuệ.
"Sao anh không tự hỏi chứ?" Vương Giai Tuệ ngẩng đầu nhìn Cố Nhiên.
Bằng miệng lưỡi của anh có thể khiến người chết sống dậy vậy mà tối qua không hỏi được nguyên nhất Tiếu Nhiễm mất tích sao?
"Nếu hỏi được thì anh cần lo lắng như thế này sao?" Cố Nhiên che tim, khoa trương nói: "Anh trai anh không dễ dàng bị rung động. Vì anh ấy mà anh đã lo lắng đến mức vỡ tim rồi!"
"Vỡ tim sao vẫn còn đứng trước mặt tôi chứ?" Vương Giai Tuệ trợn mắt hỏi.
Cố Nhiên thu hồi vẻ trêu chọc, nghiêm mặt nói: "Quả thật anh rất lo lắng cho anh trai. Anh ấy là người thông minh cơ trí nhưng chậm lụt trong chuyện tình cảm!"
"Nếu như ai cũng như anh thì chắc là chẳng có cô gái nào còn nguyên vẹn qua tuổi mười tám!" Vương Giai Tuệ nói móc.
"Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238169/chuong-925.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.