Editor: Xẩm Xẩm
Tiếu Nhiễm ngồi xổm trước bàn trà, nghiêm túc đem hoa tươi đang cầm trong tay đặt vào bình hoa, sau đó giống như dâng vật quý ngẩng đầu, hỏi bà nội: “Bà nội, lần này thế nào, có đẹp hơn không?”
Bà nội haha cười nói: “Nha đầu, cháu không có khả năng này, bắt chước sẽ không được.”
“Bà nội, bà đúng là đả kích người khác!” Tiếu Nhiễm đứng dậy ôm cổ bà nội, giả bộ bất mãn chu miệng nhỏ kháng nghị.
“Đừng nóng giận, bà bảo người giúp việc hầm chè đậu đỏ ngân nhĩ hạt sen cho chay.” Bà nội vỗ vỗ sau lưng cô, cười nói.
Tiếu Nhiễm cũng không học được cắm hoa của bà nên cũng không muốn tiếp tục.
“Vẫn là bà nội hiểu cháu nhất!” Tiếu Nhiễm chôn mặt ở trên vai bà, cười làm nũng nói.
“Bà có một cháu dâu bảo bối như vậy, đương nhiên muốn thương cháu rồi!” Bà nội ha ha cười nói.
Tiếu Nhiễm cảm động ôm cổ bà nội, nhẹ nhàng loạng choạng.
Lúc này, Cố Mạc tiến vào. Nhìn thấy Tiếu Nhiễm và bà nội thân mật như vậy, khóe môi nhợt nhạt ý cười.
“Đã về rồi?” Tiếu Nhiễm ôn hòa bắt chuyện với anh.
Cố Mạc tiến lên, kéo Tiếu nhiễm đứng lên từ trên người bà nội: “Theo anh lên lầu, có chuyện muốn nói với em.”
“Nói gì?” Tiếu Nhiễm khó hiểu nhìn anh.
“Xin lỗi, được không?” Cố Mạc nói xong, liền nắm tay Tiếu Nhiễm, không để ý sự từ chối của cô mà đi lên lầu.
Tiếu Nhiễm cắn môi, nội tâm có chút phức tạp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238163/chuong-927.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.