Editor: Nhã Y Đình
"Vui lòng để lại chìa khóa nhà chúng tôi!" Lynda mạnh mẽ, đầy khí phách nói.
Trần Mạn xấu hổ, ném chìa khóa lên bàn rồi cắn môi mang hành lý chạy ra ngoài.
Trịnh Húc nhìn Trần Mạn chạy đi, mi tâm nhíu chặn lại.
Lynda tiến lên đóng cửa rồi khóa trái lại, đi đến trước mặt Trịnh Húc, thẳng thắn nói: "Đau lòng sao? Muốn tái hợp với cô ta hả?"
Trịnh Húc nhận ra Lynda không vui, lập tức kéo cô vào lòng, khàn giọng nói: "Thật ra, lúc trước, khi cô ấy rời đi, anh đã biết trước được kết quả như vậy. Cho tới bây giờ, anh chưa hề muốn tái hợp với cô ấy. Anh không chung tình được giống như Cố tổng, một lòng chờ đợi một người, chờ đợi một người phụ nữ đã bỏ rơi anh quay đầu. Hơn nữa, anh có một thứ còn trân quý hơn!"
"Coi như anh sáng suốt!" Lynda thỏa mãn cười. "Ngày mai thay khóa cho em. Em muốn đổi thành khóa vân tay. Trừ anh và em thì cũng không cho phép bất cứ ai vào trong nhà chúng ta!"
"Tuân lệnh! Nữ vương!" Trịnh Húc lập tức tôn kính trả lời.
Lynda vui vẻ cười rộ lên.
Trịnh Húc ôm eo Lynda, trầm giọng nói. "Ăn cơm đi!"
"Anh chắc chắn sẽ nuốt trôi chứ? Tưởng anh không muốn ăn chứ?" Lynda nghiêng đầu, cười hỏi.
"Còn chưa tin anh sao?" Trịnh Húc bất đắc dĩ mím môi, "Anh không được chung tình như Cố tổng đâu!"
"Đó không phải là chung tình mà gọi là ngu dốt!" Lynda cười hì hì rộ lên. Cô dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238133/chuong-939.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.