Editor: Quỷ Quỷ
Ác mộng, lặp đi lặp lại, không ngừng tra tấn Ưng Mẫn.
“Ưng Mẫn, anh hi vọng em có thể hiểu rõ ràng, quan hệ của hai ta chỉ là đồng nghiệp, sẽ không nảy sinh một loại quan hệ nào hết. Anh rất yêu vợ của anh. Anh rất yêu vợ của anh. Anh rất yêu vợ của anh….”
“Anh tuyệt đối bao giờ thay đổi! Em hẳn là vô cùng rõ ràng!”
“Vĩnh viễn không gặp!”
“Vĩnh viễn không gặp!”
“Vĩnh viễn không gặp!”
“Vĩnh viễn không gặp!”
……………….
Lời nói của Cố Mạc cứ lặp lại liên tục bên tai Ưng Mẫn. Cô đột nhiên tụt từ trên giường xuống, lấy tay ôm tai, thống khổ rống to:”Không!”
Ưng Mẫn cắn chặt môi, dùng sức vò tóc.
“Tiểu Mẫn? Tiểu Mẫn? Con không sao chứ?” Giọng nói lo lắng của mẹ Ưng vang lên ngoài cửa.
Ưng Mẫn lập tức khôi phục sự bình tĩnh, nén nước mắt và bi phẫn, “Mẹ, con vừa gặp ác mộng. Không có việc gì cả, mẹ đi ngủ đi.”
“Thật sự không có việc gì chứ?” Mẹ Ưng lo lắng hỏi.
“Thật sự không có việc gì?” Ưng Mẫn bình tĩnh trả lời.
Hơn mười giây sau, mẹ Ưng thở dài:”Tiểu Mẫn, không có việc gì thì không nên nghĩ nhiều.”
Ưng Mẫn không kiềm chế được sự phiền chán, vội vàng nói:”Con ngủ đây!”
Mẹ Ưng thở dàu, bước đi do dự rời đi.
Nghe thấy tiếng bước chân rời đi của mẹ mình, Ưng Mẫn mới từ trên giường nhảy xuống, mở ngăn kéo, lấy một cái hộp thuốc ở tận trong cùng, lấy một viên bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238127/chuong-942.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.