Editor: Nhã Y Đình
Trong quán cà phê được trang trí thanh nhã, đặc biệt. Chỉ có mấy đôi cùng nhóm bạn ngồi đó.
Ninh Hạo khoanh tay trước ngực, ánh mắt nhàn nhạt nhìn ra ngoài cửa sổ, lông mày nhíu chặt tiết lộ tâm trạng không vui của cậu.
Vương Giai Tuệ ngồi đối diện cậu, không chút che dấu mà thưởng thức khuôn mặt tuấn tú của Ninh Hạo.
Cô dám nhìn thẳng như vậy là biết trái tim cậu không dành cho cô. Cậu sẽ không để ý đến tình cảm của cô.
Tuy mẹ tiếp tục cảnh cáo cô hãy rời xa Ninh Hạo nhưng khi nhận được điện thoại của cậu, cô vẫn vứt bỏ lời cảnh cáo của mẹ lên chín tầng mây, kích động chạy tới.
"Giai Tuệ, bạn cảm thấy duyên phận là gì?" Ninh Hạo không nhìn Vương Giai Tuệ, vẫn nhìn dòng người ngoài cửa sổ.
"Duyên phận là khả năng hai người gặp nhau rồi yêu nhau!" Vương Giai Tuệ nói ra suy nghĩ của bản thân với ‘duyên phận’. "Nếu như coi số người khác phái mà bạn gặp trong cả đời này làm mẫu số, vợ là tử số thì tỉ lệ này cực kỳ thấp. Rất nhiều người đến suốt cuộc đời này cũng không thể gặp được nửa kia của mình!"
Nói đến đoạn sau, giọng của Vương Giai Tuệ có chút u sầu.
Ninh Hạo thu hồi tầm mắt nhìn về phía Vương Giai Tuệ: "Cách giải thích rất thú vị! Nửa kia của mình....."
Vương Giai Tuệ ra vẻ thoải mái cười, "Mình nói linh tinh thôi. Chắc chắn bạn sẽ gặp được nửa kia của mình mà!"
Ninh Hạo cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238123/chuong-945.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.