Editor: Nhã Y Đình
"Quá nhẹ!" Cố Mạc ổn định tay lái xong, lập tức cười nói, "Anh sẽ cho em học lại đó!"
"Anh chưa phải là giáo sư của em nhé!" Tiếu Nhiễm vỗ vỗ mặt Cố Mạc, cười nói: "Em nhéo mặt ông xã em, anh dám có ý kiến sao?"
"Không dám!" Cố Mạc lập tức lắc đâu.
Khuôn mặt Tiếu Nhiễm đầy ý cười ngã vào ngực Cố Mạc.
Một tay Cố Mạc giữ vô lăng, một tay nhẹ nhàng ôm cô, nở nụ cười yêu chiều.
"Em vẫn muốn làm học muội của anh! Nhưng mà vì anh em quyết định đăng ký đại học F! Không đổi!" Tiếu Nhiễm ngẩng đầu nhìn Cố Mạc nói.
"Ngoan!" Cố Mạc hài lòng cúi đầu hôn một cái lên môi Tiếu Nhiễm.
Bởi vì công việc, thời gian anh ở bên cạnh cô cũng không nhiều.
Anh hi vọng có nhiều thời gian ở bên cạnh cô hơn.
Anh muốn cô đợi anh ở một nơi anh chỉ cần liếc mắt là thấy được.
Dưới đôi cánh của anh, không ai dám tổn thương cô.
——
Vương Giai Tuệ ngồi trên giường, ôm gấu lớn, ánh mắt mê li, lòng ngổn ngang.
Tại sao khi nói không thích Cố Nhiên, cô lại cảm thấy đau lòng như vậy?
Là không nỡ thương tổn anh sao?
Nhớ lại lúc cô bị gãy xương, anh đã chăm sóc, cô thật sự cảm kích vô cùng.
Cố thể chịu đựng những lời nói ác độc của cô, chỉ cười cười rống lên khi cô gọi anh là ‘Bác sĩ Mông Cổ’. Anh massage cho cô còn vì vết thương trên chân cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238088/chuong-961.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.