Editor: Xẩm Xẩm.
“Mấy trăm vạn...?” Dương Nguyệt Quyên không cam lòng hỏi.
“Mấy trăm vạn mẹ còn chê ít? Người bình thường mấy vạn đồng tiền đã có thể gả con gái rồi.”
Nghe được mẹ nói, Tiếu Lạc nheo mắt đẹp, tràn ngập oán hận lặng lẽ liếc mắt nhìn Tiếu Nhiễm một cái.
Ba cũng thật là đủ ngoan độc!
Ông chuyển ngượng cổ phần công ty vô điều kiện cho Tiếu Nhiễm, hai mẹ con các cô một phân tiền cũng không có. Nếu Tiếu Nhiễm chết, người thừa kế là Cố Mạc. Cho nên hai mẹ con các cô không có động cơ giết Tiếu Nhiễm.
Này thật đúng là chiêu cờ ngoan độc nhất của ba.
Thế nhưng, có lẽ người nghĩ ra chính là Cố Mạc!
“Mẹ đừng cãi cọ, không có tiền thì gả thôi.” Tiếu Lạc điềm đạm đáng yêu nói.
Dương Nguyệt Quyên oán hận cắn chặt răng, mím căng môi, không nói được lời nào.
Tiếu Bằng TRình cũng không nhìn Dương Nguyệt Quyên, tiêu sái ký tên mình lên trên, sau đó để đến trước mặt Tiếu Nhiễm: “Nha đầu, ký tên đi.”
“Ba, ba thực sự quyết định giao công ty cho con?” Thật ra Tiếu Nhiễm cũng không có bao nhiêu dã tâm muốn kế thừa gia nghiệp. Nhưng là vì không cho mẹ con Dương Nguyệt Quyên bới móc ra mưu kế thực hiện, cô mới không phản đối.
“Ý ba đã quyết.” Tiếu Bằng Trình từ ái cười gật đầu.
“Được!” Tiếu Nhiễm mới nhận bút, ký tên mình lên trên.
Nhìn hai người ký tên, MÔI của Dương Nguyệt Quyên giống như động kinh, không thể khống chế nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238079/chuong-967.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.