Editor: Nhã Y Đình
Cố Mạc lau tay, đi về phía WC.
"Anh cháu rất yêu chị dâu nhỏ!" Cố Nhiên nói với Tiếu Bằng Trình.
"Ừ! Chú biết." Tiếu Bằng Trình gật đầu, "Chỉ có tình yêu thật lòng mới có thể hóa giải hận thù!"
Nếu không phải Cố Mạc thật lòng yêu Tiểu Nhiễm, sẽ không có chuyện anh buông bỏ chấp niệm, kế hoạch báo thù đã chuẩn bị năm năm trước như vậy.
Cho nên, ông hoàn toàn tin tưởng Cố Mạc. Trừ ông ra, Cố Mạc là người yêu Tiểu Nhiễm nhất trên thế giới này. Cho dù là Ninh Hạo kia, e rằng cũng không bằng.
Khi thấy Cố Mạc đỡ Tiếu Nhiễm trở về, Vương Giai Tuệ quan tâm hỏi han: "Tiếu Nhiễm, có phải bạn ăn đồ hỏng không?"
"Không phải! Bị lời nói của anh Cố Nhiên khiến cho buồn nôn!" Tiếu Nhiễm khoa trương nhăn mũi một chút.
Vương Giai Tuệ cười hì hì một tiếng. Sợ Cố Nhiên xấu hổ, cô lặng lẽ nhìn đối phương.
Lúc này, Cố Nhiên lại đang có vẻ đăm chiêu nhìn cô.
Cô bối rối quay mặt đi, làm bộ như đang gắp rau.
"Ngay cả đồ ăn cũng không gắp được. Người nào khiến em loạn như vậy hả?" Cố Nhiên trầm giọng hỏi.
"Không có!" Vương Giai Tuệ cúi đầu, có ý dùng tóc dài che cả khuôn mặt đang đỏ ửng.
Cố Nhiên lấy đũa, gặp cho Vương Giai Tuệ một đống đồ ăn để vào cái đĩa nhỏ trước mặt cô.
"Cảm ơn!" Vương Giai Tuệ ngẩng đầu, chạm vào đôi mắt đen láy.
"Đừng khách sáo. Tôi vẫn luôn ga lăng với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238067/chuong-975.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.