Editor: Quỷ Quỷ
Lời nói của Tiếu Nhiễm làm nụ cười tươi của Ưng Mẫn trở nên cứng ngắc.
“Khoảng cách giữa lòng người không phải là do thời gian quyết định.” Tiếu Nhiễm tiếp tục chém theo một nhát.
Muốn cướp người đàn ông của cô, Ưng Mẫn đúng là không biết tự lượng sức mình.
Cô ta tưởng mình, Cố Mạc và Cố Nhiên lớn lên cùng nhau tức là có ưu thế sao?
Gần gũi như vậy mà không thể chiếm được trái tim của Cố Nhiên, thất bại như vậy, sao cô ta còn chưa chui vào cái động nào trốn đi?
Cô ta đúng lúc này nhắc nhở Cố Mạc rằng cô ta lớn lên cùng với anh.
Cố Mạc hứng thú vuốt tóc Tiếu Nhiễm.
Anh phát hiện ra Tiếu Nhiễm càng ngày càng trưởng thành, không còn là một đại tiểu thư ngu ngơ bị nuông chiều sinh hư kia nữa.
Tư tưởng của cô có chiều sâu hơn, là vì để có thể sánh bước cùng với anh sao?
Hay là, bởi vì cô luôn ở bên cạnh anh, gần son thì đỏ??
Khóe môi Cố Mạc lặng lẽ nhếch lên.
“Tiếu Nhiễm, cô không biết rượu càng ủ lâu thì càng thơm sao? Tình bạn cũng vậy. Tình yêu còn hơn thế.” Ưng Mẫn rốt cuộc không nhịn được, bắt đầu đánh trả, “Tình yêu kiểu như thức ăn nhanh thường không chịu được sự thử thách của thời gian, sẽ sớm tan vỡ thôi.
Lời nói của Ưng Mẫn như đâm thẳng vào Tiếu Nhiễm.
Xem ra nếu cô không phấn khởi chống cự, người đàn bà này sẽ bám dính lấy thỏi chocolate đen Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238051/chuong-982.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.