Editor: Quỷ Quỷ
“Không nhai nổi, quá già, không có khẩu vị.” Cố Mạc cưng chiều nhéo mũi Tiếu Nhiễm, “Vừa lòng chưa? Vợ cỏ non?”
“Vừa lòng!” Tiếu Nhiễm cười ôm thắt lưng Cô Mạc, không thèm để tâm đến câu nói của Ưng Mẫn.
“Hai người có nhận ra là có người độc thân đang ở đây không?” Vương Giai Tuệ trêu chọc nhìn Tiếu Nhiễm.
Tiếu Nhiễm nghịch ngợm lè lưỡi với Vương Giai Tuệ:”Giai Tuệ, thực ra cậu cũng có thể giống tớ mà. Chỉ cần cậu chịu tiếp nhận anh Cố Nhiên.”
“Bọn tớ….chỉ là bạn bè.” Vương Giai Tuệ đỏ mặt nói.
Tình yêu, cần rung động.
Cô còn không có nghe được âm thanh rung động của trái tim mình.
Chính là tình cảm, không đủ để đi đến tình yêu và hôn nhân.
“Cậu cứ tiếp tục mạnh miệng đi. Dù sao người đau khổ là anh Cố Nhiên, không phải tớ.” Tiếu Nhiễm xấu xa cười nói.
“Không để ý đến cậu nữa!” Vương Giai Tuệ xoay người chạy đi.
“Tức giận sao?” Tiếu Nhiễm kinh ngạc nhìn bóng lưng Vương Giai Tuệ.
“Chính là thẹn thùng.” Cố Mạc vuốt mái tóc dài của Tiếu Nhiễm, thản nhiên cười nói.
“Anh Cố Nhiên lần này đúng là tốn không ít công sức! Anh ấy không phải rất biết cách lấy lòng phụ nữ sao?” Tiếu Nhiễm gãi gãi đầu nói.
“Đó là bởi vì trước kia cậu ấy không hề trân trọng những cô gái đó. Người đàn ông nào đứng trước tình yêu đích thực của mình đều sẽ rối tung hết cả lên.” Cố Mạc nghĩ gì nói nấy.
“Anh thì sao?” Tiếu Nhiễm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238046/chuong-984.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.