Editor: Xẩm Xẩm
Ngày hôm sau nhìn thấy Vương Giai Tuệ, Tiếu Nhiễm liền tiến lên cầm tay cô, khẩn trương hỏi han: “Bác gái đồng ý chưa?”
Nhìn thấy ánh mắt chờ đợi của Tiếu Nhiễm, Vương Giai Tuệ có chút không đành lòng, nhưng vẫn nhẫn tâm lắc đầu.
“A...” Tiếu Nhiễm nhụt chí nhăn mày lại.
“Mình có thể giúp cậu cùng làm bài tập, viết xong bài tập thì mình lại về nhà.” Vương Giai Tuệ đau đớn nhìn Tiếu Nhiễm, thấy cô thương tâm, lập tức nghĩ cách.
“Được, Giai Tuệ, mình biết cậu rất tốt với mình.” Tiếu Nhiễm lập tức ôm lấy Vương Giai TUệ, vui vẻ cười nói.
Lúc này, Ninh Hạo vừa lúc đi tới, anh ôn nhu cười nói: “Chuyện gì vui vẻ như thế?”
“Giai Tuệ đã đồng ý tan học sẽ về nhà mình, cùng nhau làm bài tập.” Tiếu Nhiễm hưng phấn mà giải thích.
“Cùng nhau làm bai tập?” Ninh hạo nhìn thấy Vương Giai Tuệ liếc mắt một cái, quay đầu hỏi Tiếu Nhiễm: “Để ý nhiều người sao?”
“Được, giống như trước kia, chúng ta là một ban kiếm khách.” Tiếu Nhiễm kích động nói.
Tuy Cố Mạc cũng là gia giáo không tồi, nhưng anh không thể ngày nào cũng chơi với cô.
Có Ninh Hạo hỗ trợ, cô có thể tiến vào lớp trước 50.
Vương Giai Tuệ cũng không vui vẻ như thế giống Tiếu Nhiễm, có vẻ đăm chiêu nhìn Ninh Hạo, cắn chặt môi.
Nghĩ muốn thật nhanh rời xa anh, kết quả thế nào mà lại cứ đến gần.
Nếu cô không thương anh thì sao khó như thế?
“Giai Tuệ, cậu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238025/chuong-997.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.