Editor: Chi Misaki
Cố Mạc tắm rửa xong, lau tóc đi ra khỏi phòng tắm, liền nhìn thấy màn hình điện thoại lóe sáng. Anh cười đi qua, cầm lấy điện thoại, mở màn hình xem tin nhắn.
Tiếu Nhiễm:Chú, thành phố B là điểm dừng cuối cùng đi?
Tiếu Nhiễm: Bận lắm sao?
Tiếu Nhiễm: Trả lời em đi! Trả lời em đi!
Tiếu Nhiễm: Nhớ anh, anh lại không trả lời!
Tiếu Nhiễm: Không trả lời em liền treo máy luôn! ( icon phun lửa)
...
Cố Mạc nở nụ cười, lập tức gọi lại: "Nha đầu, anh vừa mới tắm xong, cho nên không nhìn thấy tin nhắn của em."
"Sao lại gọi điện thoại? Em muốn gọi video call! Video call! Em muốn xem ảnh mỹ nam tắm.”Tiếu Mhiễm cười kháng nghị.
"Nhớ anh vậy sao?" Cố Mạc bị đùa giỡn liền nở nụ cười.
Anh ngồi lại trên giường, nhàn nhã vắt hai chân lên.
"Nhớ chứ! Anh đi một tháng, em liền nhớ anh một tháng." Tiếu Nhiễm thở dài một hơi.
"Có thành thật uống thuốc hay không?" Cố Mạc lau lau tóc, quan tâm hỏi han.
"Có! Em vô cùng thành thực!" Tiếu Nhiễm khẩn trương lấy lòng cười nói.
"Thành thực? Vậy mà hôm nay anh lại nghe dì Lưu nói có người đổ hết thuốc vào chậu hoa đấy?" Cố Mạc nhẹ trách mắng."Không ngoan sao?"
"Không có kẹo ăn.Thuốc quá đắng." Tiếu Nhiễm quệt miệng nhỏ.
Nếu Cố Mạc ở bên cạnh, có anh dỗ giành, thuốc có đắng mấy cô cũng sẽ nuốt xuống. Nhưng anh lại không có ở bên, thuốc kia liền đắng hơn một phần, quả thực khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238021/chuong-1000.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.