Editor: Quỷ Quỷ
Lúc ăn cơm, bà nội Cố nhìn chỗ ngồi của Cố Nhiên, thở dài:”Tiểu Nhiên không có nhà, cũng không có người đấu võ mồm với nhóc Tương.”
“Lão nhị cũng phải nên về rồi chứ? Anh, hôm qua anh không gặp Cố Nhiên sao?” Cố Tương cắn đũa nói.
“Không có thời gian. Cậu ấy có việc anh cũng có việc.” Cố Mạc nhún vai.
Cố Nhiên thật sự rất bận, muốn sớm quay về nên làm việc cứ như con quay.
Cho nên dù anh và Cố Nhiên đều ở cùng một thành phố, nhưng không có gặp nhau.
“Cũng phải. Hai ngày trước em gọi điện thoại cho anh ấy, anh ấy nói bận, lát nữa sẽ gọi lại, nhưng đến giờ anh ấy vẫn không hề gọi lại. Có lẽ thực sự rất bận.” Cố Tương gật gật đầu.
“Cố Nhiên bận như vậy sao?” Tiếu Nhiễm có chút kinh ngạc. “Nhưng ngày nào anh ấy đều gọi điện rất đúng giờ cho Giai Tuệ.”
Bởi vì hàng ngày đều ở bên Giai Tuệ, buổi tối hai cô còn ôn bài cùng nhau, cho nên cô vô cùng rõ ràng Cố Nhiên gọi điện đúng giờ như thế nào. Quả thật đúng giờ như khi đi học, muộn 1 phút cũng không được.
“Xem ra em gái không giống như người yêu. Đối xử bất công!” Cố Tương bất mãn thở dài.
“Cháu cũng đi tìm ai đó đi, để cho người ta ngày gọi cho cháu 3 lần.” Bà nội Cố chỉ chỉ vào trán Cố Tương.
Bị nói trúng chỗ đau, Cố Tương có chút thất thần.
Cố Mạc lập tức ho khan một tiếng, vừa gắp rau cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237995/chuong-1012.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.