Editor: Xẩm Xẩm
“Xú tiểu tử!” Tô Hoán bất mãn bĩu môi: “Hiện giờ cả nước trên dưới dù già hay trẻ, nhìn thấy anh vẫn luôn điên cuồng, chỉ có em dám nói ác độc với anh như thế!”
“Dáng vẻ không cao hơn em, bề ngoài không đẹp trai bằng em, khí chết kia cũng không bằng em. Chắc fan của anh không phải là người mù thì cũng là cận độ cao.” Ninh Hạo nói móc Tô Hoán xong, liền đánh ra một quả cầu xinh đẹp.
Gặp cầu bắn người từ tường trở về, Tô Hoán khẩn trương luống cuống tay chân nhào lên đỡ: “Xú tiểu tử! Em còn chưa hô bắt đầu!”
“Anh gặp qua trường hợp nào hai bên giao chiến còn báo trước chưa?” Ninh Hạo thoải mái mà nhảy lên, vợt trở về.
Bóng lên cao thật cao, Tô Hoán không tiếp được, ngã trên mặt đất: “Xú tiểu tử!”
“Rồi, nếu không thì một quả anh cũng không đỡ được.” Ninh Hạo xoay tròn cây vợt, đạm mạc nói.
Tô Hoán vừa muốn phát tác, đã nghe thấy cách vách truyền đến tiếng cười như chuông bạc.
Cách vách, Tiếu Nhiễm rốt cuộc không khống chế nổi, ôm bụng cười ngã vào trong lòng Cố Mạc.
Cô và Cố Mạc vốn tính toán sẽ chỉ chơi cầu, nhưng cách vách không ngừng nói chuyện, lúc Ninh Hạo nói xong, cô đã rất muốn cười rồi.
Tô Hoán đúng là bài lớn đương kim chạm có thể bỏng tay, ngay cả Ninh hạo cũng dám sặc anh như thế?
Quốc dân công công!
Cô liều mạng mới khống chế được không cười ra tiếng, nhưng khi nghe Ninh Hạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237969/chuong-1027.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.