Editor: Nhã Y Đình
"Lớp trưởng, Cố Mạc rất yêu mình!" Tiếu Nhiễm khẽ cắn môi, cảm giác bản thân có chút tàn nhẫn. Nhưng nếu không tàn nhẫn thì chính là cho Ninh Hạo một cơ hội ảo tưởng. Điều đó với Ninh Hạo lại cực kỳ tàn nhẫn.
"Anh ta là một người chồng tốt! Mình rất vui vì thấy bạn hạnh phúc! Thật đó!" Ninh Hạo chân thành nói.
Cậu biết mọi chuyện yêu hận tình thù giữa Tiếu Nhiễm và Cố Mạc. Cho nên, dù bản thân rất yêu Tiếu Nhiễm, yêu đến tận xương tủy nên cậu cũng không muốn đi phá hoại hạnh phúc của người khác. Cậu sẽ chỉ là người bảo vệ mà thôi. Lúc cô bị thương, sẽ quan tâm cô, lúc cô hạnh phúc thì sẽ nói lời chúc phúc.
Không có gì sánh với việc cô được hạnh phúc.
Cậu không nghĩ bản thân mình quá vĩ đại nhưng ít nhất cậu không muốn trở thành một người ích kỉ.
Có lẽ, Cố Mạc vừa đấu một trận sống mái với Ninh Hạo, nên thể lực cũng giảm sút. Có lẽ vì Tô Hoán đánh tennis rất giỏi.
Lúc Tiếu Nhiễm liên tục cổ vũ ‘Cố lên’, Cố Mạc vẫn thua.
"Không thể tưởng được trình độ nếu so với Tiểu Hạo, tôi chỉ được gọi là đi nhặt bóng mà có thể thắng được Cố tổng!" Tô Hoán cười tươi rói.
"Là kỹ thuật của Tô tiên sinh giỏi!" Cố Mạc khách khí bắt tay Tô Hoán.
"Cố tổng khiêm tốn rồi!" Tô Hoán vui vẻ cười to, nháy mắt với Ninh Hạo.
Cố Mạc thoải mái nói: "Tô tiên sinh không cần khách khí. Hôm nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237964/chuong-1029.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.