Editor: Nhã Y Đình
Lý Á Lệ do dự hồi lâu nhưng vẫn không nhịn được mà mở miệng hỏi con gái đang làm bài tập: "Giai Tuệ, hôm nay Ninh Hạo đưa con về sao?"
Thiếu chút nữa Vương Giai Tuệ viết sai: "Vâng!"
"Con và cậu ta....." Lý Á Lệ lo lắng nhìn con gái, "Các con....."
"Chúng con không có gì? Hôm nay Tiếu Nhiễm và Cố Mạc mời cơm, hai người họ có việc đi trước. Ninh Hạo..... lo lắng con đi về muộn sẽ gặp chuyện không may nên mới để lái xe đưa con về trước thôi!" Vương Giai Tuệ bối rối giải thích.
"Có phải mẹ đã làm sai hay không?" Lý Á Lệ đau lòng nhìn con gái.
Bà vẫn nói con gái bà và Ninh Hạo quá chênh lệch, bảo con gái đừng mơ tưởng chim sẻ hóa thành phượng hoàng. Nhưng mà quả thật bà đã xem nhẹ tình cảm của con gái và tình cảm không thể khống chế.
"Mẹ, con biết mẹ vì muốn tốt cho con thôi!" Vương Giai Tuệ dùng sức nắm bút lông, trả lời, "Con đều biết!"
"Đứa con đáng thương của mẹ!" Lý Á Lệ tiến lên phía trước, đau lòng ôm lấy con gái.
"Mẹ, Cố Nhiên đối xử với con rất tốt. Con không hề đáng thương đâu!" Vương Giai Tuệ ngước mắt đẹp, kiên cường trả lời mẹ, "Mẹ đã nói, được yêu là hạnh phúc mà!"
"Ừ!" Lý Á Lệ vuốt ve khuôn mặt của con gái, cảm khái gật đầu.
"Mẹ đi ngủ trước đi!" Vương Giai Tuệ vỗ nhẹ mu bàn tay của mẹ, cười nói.
Lý Á Lệ vừa định thay quần áo, nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237922/chuong-1049.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.