Editor: Quỷ Quỷ
Cố Mạc giơ tay phải bị thương ra, cười nói:”Em dùng cao dán làm ngón tay của anh đều dính vào nhau rồi.”
“Như vậy không thoải mái sao?” Tiếu Nhiễm ngẩng đầu, vô cùng nghiêm túc hỏi.
“Muốn ôm em sẽ có chút khó khăn.” Cố Mạc trêu chọc nói.
“Để em bỏ cao dán ra.” Tiếu Nhiễm lại chạy về phía bàn làm việc lấy một cái kéo trong ống đựng bút, cắt cao dán làm hai, lại quay lại, vô cùng thận trọng cầm ngón tay Cố Mạc dán vào từng ngón một.
Cố Mạc vươn năm ngón tay, hoạt động một chút “Cách của em không tồi. Anh còn có thể viết.”
“Anh còn muốn làm việc?” Tiếu Nhiễm bất mãn nhìn Cố Mạc, “Anh không biết đã là bệnh nhân thì phải nghỉ ngơi sao? Ngón tay đau như vậy mà còn làm một đống việc! Anh muốn đau đến chết để em đau lòng sao?”
“Anh sai rồi!” Cố Mạc nhanh chóng xin lỗi Tiếu Nhiễm:”Anh chỉ sửa lại một phần tài liệu nhỏ thôi rồi sẽ đi ngủ!”
“Sửa thế nào?” Tiếu Nhiễm thấy khuyên bảo không hiệu quả liền chủ động hỗ trợ, “Em giúp anh!”
Cố Mạc ôm Tiếu Nhiễm, cưng chiều nói:”Ngày mai em đi thi rồi, đi ngủ! Anh sẽ làm rất nhanh thôi!”
“Anh không ngủ em cũng không ngủ!” Tiếu Nhiễm cố chấp nói.
“Mấy thứ kia phải sửa rất phức tạp, nghe lời!” Cố Mạc dịu dàng ra lệnh.
“Không cho em động vào tài liệu của anh, là sợ em tiết lộ tin mật sao?” Tiếu Nhiễm bất mãn nhìn Cố Mạc. Ngón tay anh cần nghỉ ngơi! Tuyệt đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237914/chuong-1052.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.